- Trang chủ >
Warning: Undefined array key "parent_id" in /var/www/truyenxuatichcu/html/templates_c/05c9e395d3c95d61c72ea386087a42d9afb9be68_0.file.listBlockArticles.tpl.php on line 32
Ngày xưa, có một vị vua tên là Barabas cai trị một hòn đảo giàu có và thịnh vượng. Nhà vua sở hữu tất cả những gì mà mọi vị vua đều có: Quyền lực, sự giàu có và những món ăn ngon.
Thần Proteus, là một lão hải thần già nua có biệt tài tiên tri, tỏ tường mọi việc quá khứ vị lai, lại có khả năng biến hóa khôn lường. Ông là con trai của thần Poseidon và người mẹ không rõ lai lịch, mà thậm chí có khi Poseidon cũng không nhớ nổi là bóng hồng phương nào nữa.
Có hai người làm bạn với nhau. Một người tên là Kami Sichibc, còn người kia tên là Simo Sichibe. Họ rủ nhau đến một nơi xa nhà để kiếm sống.
Ngày mà thần Usir và thần Aset được mãi mãi trăm năm, đầu Usir chao đảo. Làm sao thần lại ở đây. Nhưng tình yêu sự sống đã vỗ về thần và thần hiểu rằng mọi chuyện tùy thuộc ở chính lúc này.
Ngày xưa, có một người đàn ông hai vợ, người vợ cả chết sớm để lại một đứa con trai còn bé tên là Văn Linh. Người vợ lẽ cũng sinh được một đứa con trai khác tên là Văn Lang.
Thưa hoàng đế hùng mạnh, trong một thành phố của Ba Tư giáp biên giới vương quốc của bệ hạ có hai anh em tên là Cassim và Ali Baba. Bố để lại một ít của cải, họ chia đều cho nhau, có vẻ tài sản bằng nhau nhưng tình cờ thành ra khác hẳn.
Ngày xưa, ở nơi nọ, có một ông bố và một cậu con trai sống với nhau. Vào một ngày mùa đông lạnh căm căm, người cha dẫn cậu con trai đi đốn củi trên ngọn núi phủ đầy tuyết.
Khoa La là tên một con vẹt, mỏ nó vừa đẹp vừa linh hoạt. Nó có thể mổ châu chấu trong các bụi cỏ rất chi là tự nhiên. Nó thấy loại côn trung xanh này ngọt và ngon nên sau mỗi lần chén no nê xong nó bỏ những phần thừa vào một chỗ dự trữ.
Chung Khánh Dư là danh sĩ ở Liêu Đông, đi xuống miền Nam thi Hương. Nghe nói ở phủ Phiên Vương có một Đạo sĩ biết được họa phúc của người ta, nên nóng lòng muốn xem cho rõ điều hung, kiết, nhưng còn ngần ngại, bèn gọi tiểu đồng là Cát Nha đến, mà nói rằng:
Người Lào kể rằng, thế giới nguyên thuỷ có các cõi: cõi thần, cõi người, cõi ma quỷ, có những cây cầu nối các cõi này lại với nhau. Vị thần tối cao là Then không hài lòng khi con người nguyên thuỷ ăn lông ở lỗ, bạo lực và độc ác, liền gởi những lời chỉ dạy xuống cho loài người.
Lúc bấy giờ Đức Thế Tôn đang trú tại nước Xá Vệ, Tịnh xá Kỳ Ðà diễn giảng đạo lý cho chúng Tỳ Kheo.
Ông Hoàng Bơ tên húy của Ngài: Tống Khắc Bính, là thái tử con vua Nam Tống. Vốn là một vị thần cai quản miền sông nước, ngự dưới toà Thuỷ Phủ trông coi Đền Vàng Thuỷ Cung.
Maui là một nhân vật hiếm hoi là điểm chung của cả thần thoại Maori, thần thoại Hawaii và nhiều truyện cổ của các dân tộc khác.
Thiên đường của người Celt không ở trên chín tầng mây như nhiều dòng thần thoại khác, mà lại ẩn hiện ngay trên mặt đất giữa thế giới của chúng ta, gọi chung là Otherworld. Người Celt ở các vùng khác nhau lại gọi Otherworld dưới những cái tên khác nhau: người xứ Wales gọi là Annwn, truyền thuyết Arthur gọi là Avalon, còn người Ireland thì gọi là Mag Mell hay Tír na ...
Phù Đổng Thiên Vương, cũng có danh xưng là Sóc Thiên Vương nhưng hay được gọi là Thánh Gióng, là một trong Tứ Bất Tử được tôn thờ trong tín ngưỡng của người Việt Nam. Trong Tứ Bất Tử, Thánh Gióng được coi là biểu tượng cho sức mạnh tuổi trẻ và tinh thần chống giặc ngoại xâm của dân tộc.
Nàng Clytie là một trong số 3000 tiên nữ Oceanid, là con gái của Titan Oceanus, kẻ đem lòng yêu điên dại thần Helios - vị thần kéo cỗ xe mặt trời (Có bản là thần Apollon). Nhưng Helios lại không đoái hoài đến nàng.
Có một ông già sống ở một làng nọ. Một hôm vợ ông rán cho ông một ít bánh bột để ăn bữa trưa khi đi cắt cỏ trong thung lũng. Trong lúc ông mải làm việc thì một toán khỉ đến và lấy bữa trưa của ông ra ăn sạch. Ông già nhìn thấy nhưng ông ngồi lặng im giữa thung lũng mà không đánh đuổi chúng.
Nữ thần Nebet Hut không chọn anh trai là thần Set làm chồng, nhưng chính nó đã xảy ra như thế, cũng như rất nhiều sự việc khác.
Ngày xưa, tại một vùng núi cao đàng trong, có hai vợ chồng nhà nọ đến sinh cơ lập nghiệp. Họ cũng trồng lúa bắp, chăn nuôi gà lợn và săn chim bắt thỏ như mọi nhà khác. Nhưng nhờ của cải của bố mẹ để lại, họ sống có vẻ phong lưu. Vì thế tuy có vất vả, hai vợ chồng vẫn vui thú gia đình với đứa con trai lên năm tuổi.
Dưới thời giáo chủ Haroun Alrasehid, ở thành phố Bagdad có một người lái buôn tên Ali Cogia, không phải một trong những thương gia giàu nhất cũng không phải loại kém nhất, ông ở trong nhà bố mẹ để lại, không vợ không con.