- Trang chủ >
- Truyện cổ Xyri
Ngày dạo chơi trong vườn đã đến, nhưng công chúa không bao giờ đến khu vườn mà vắng bóng nhũ mẫu, nên nàng buộc phải cho người gọi bà cụ tới trấn an và âu yếm, nói với cụ:
Bước vào cung điện, bà thấy cơn tức giận của công chúa do bức thư ngày hôm qua gây ra vẫn chưa nguôi, nhưng bà không hề để ý tới chuyện ấy, mà đưa bức thư mới cho nàng. Càng tức giận hơn, công chúa quát người nhũ mẫu.
Sau khi nàng đi khỏi, thần mới hồi tỉnh lại, và ngẫm nghĩ. Thần hiểu rằng: chim trời không bao giờ rơi vào bẫy của thần, bởi nàng sinh ra không dành cho hạng người như thần, nàng là công chúa, còn thần chỉ là một thương gia tầm thường.
Buổi sáng, khi mặt trời lên, thần lại tới gặp Đalila để tiếp tục uống, đùa cợt và hưởng thụ tình yêu của nàng. Chiều tối, khi về nhà, thần thấy cô em họ đang gục đầu vào tường - thần hiểu rằng cô ta đau khổ vì ghen tuông, nỗi buồn đau đang thiêu cháy trái tim cô ta.
Ngày xửa ngày xưa trên thế gian xuất hiện một vị vua tên là Xulaimansakh. Hoàng hậu của ngài là một người trẻ tuổi, họ sinh hạ cho ngài một hoàng tử sau một năm làm đám cưới. Hoàng tử khi sinh ra trên trán có những dấu hiệu của sự cao sang và hạnh phúc.
Ngày xưa có một người tên là Varđan làm nghề bán thịt ở chợ. Hằng ngày có một người đàn bà tới chỗ anh ta, đưa cho anh ta một đồng tiền vàng nặng trịch và lấy một con cừu nguyên vẹn.
Tương truyền rằng Iahia Ibơn Halit và Apđalakh Ibơn Malic ngấm ngầm thù hằn và hiềm khích nhau không lộ ra mặt. Nguyên do của sự thù hằn này chỉ vì vị Apđalakh được chúa tể của muôn dân rất yêu quý và phong cho quyền cao chức trọng,
Nghe xong câu chuyện về nhà hiền triết Ba Tư và biết rằng ông ta bị giam trong ngục đang ngày đêm khóc than thì hoàng tử rất vui mừng. Chàng hy vọng có thể dùng sự khôn ngoan nào đó để cứu thoát người vợ chưa cưới và đạt được mục đích của chuyến đi.
Còn sự việc thì xảy ra như sau: khi hoàng tử để thiếu nữ lại trong ngôi nhà hóng mát, về cung để chuẩn bị đón tiếp trọng thể cô dâu sắp cưới của mình, thì nhà hiền triết Ba Tư tới vườn để hái cây thuốc chữa bệnh. Bỗng nhiên mùi nước hoa và các hương liệu khác mà công chúa xức, đã ngào ngạt tỏa tới mũi ông. Ông ta đi về phía có mùi thơm bốc lên, và đã tới ngôi nhà ...
Họ ghé vai nâng ngựa lên, khiêng xuống bãi chiến trường và đặt trước mặt hoàng tử. Lập tức mọi người xúm vòng trong vòng ngoài quanh con ngựa khác thường này, ngắm nhìn nó và ngạc nhiên về vẻ đẹp của nó, về yên cương quý, về cái bờm tuyệt vời. Nhìn con ngựa gỗ mun, nhà vua cũng ngạc nhiên và thán phục.
Người đẹp là công chúa diệu của nhà vua nước này. Ngài quý nàng còn hơn cả cuộc đời mình. Để giải buồn cho con gái, ngài đã sai xây dựng cung điện này, để mỗi khi cảm thấy không vui, nàng lại cùng các bạn gái, các thị tì và người hầu tới đây giải trí hai ba ngày, sau đó lại trở về với vòng tay che chở của cha mẹ.
Ngày xửa xưa, đất nước trị vì bởi một vị vua. Ngài là bậc chúa tể hùng cường và quyền lực vô song. Thánh Ala đã cho ngài những cô con gái đẹp hơn trăng rằm và tỏa hương thơm ngát hơn mọi loài hoa, cho một cậu con trai khôi ngô tuấn tú lạ thường.
Kaba là một tòa thánh ở Mêka, là trung tâm của đạo Hồi viếng tòa thánh Kaba là nghĩa vụ của mỗi tín đồ Hồi giáo. Trong thời gian viếng thăm, phải đi quanh tòa thánh và làm những lễ nghi khác.
Tương truyền, Ibrahim al-Mahđi vốn là người có tài kể chuyện (cứ tưởng Nàng Scheherazade mới có tài này chứ nhỉ?) và được quốc vương trọng vọng, thường hay gọi đến kể chuyện cho người. Một hôm quốc vương triệu Ibrahim al-Mahđi tới và hỏi: