- Trang chủ >
Warning: Undefined array key "parent_id" in /var/www/truyenxuatichcu/html/templates_c/05c9e395d3c95d61c72ea386087a42d9afb9be68_0.file.listBlockArticles.tpl.php on line 32
Xưa có chàng mồ côi cả cha lẫn mẹ từ hồi còn nhỏ tên là Hò Kính Thán. Chàng sống và lớn lên dưới bàn tay chăm sóc của các bác, các chú trong bản. Từ khi lên tám chàng đã phải chăn trâu thuê để kiếm ngày hai bữa. Năm 15 tuổi chàng phải đi vào rừng làm than. Lúc nào người chàng cũng bám đầy bụi than đen thủi đen thui. Vì vậy người ta gọi chàng bằng cái tên Kính Thán.
Thủa xa xưa trên trời xuất hiện ha vì sao sáng chói và rực rỡ. Một vì sao nóng, vì sao kia lạnh, và hai vì sao ây không bao giờ xa rời nhau.
Còn ở dưới đất, nơi thôn làng kia có một cô gái tên là Thái Dương. Cô gái rất thông minh và vô cùng xinh đẹp, mọi người trong vùng đều khen ngợi có.
Căn phòng của trẻ con đầy những đồ chơi là đồ chơi.
Trên mặt cái tủ nhiều ngăn kéo có một cái ống tiền bằng sành, hình con lợn. Dĩ nhiên là lợn ta có một cái khe sau lưng, và người ta đã lấy dao rạch rộng ra để có thể bỏ lọt cả đồng bạc vào được. Trong ống có hai đồng bạc, chưa kể đến vô khối tiền siling. Lợn ta chật ních những tiền đến nỗi lắc không kêu. ...
Ngày xưa, có một xóm nhỏ ở dưới chân núi Hồng Lĩnh về phía Đông nam. Họ gồm mấy gia đình đánh cá luôn sống giữa những tiếng gầm thét của sóng biển.
Thượng đế sinh ra muôn loài và chọn chó sói canh giữ, nhưng thượng đế lại quên mất con linh dương. Con quỷ thấy vậy, nó cũng muốn làm một việc tương tự.
Xa xưa có một đôi vợ chồng người Thái còn trẻ và xinh đẹp vùng Mường Vạt. Họ lấy nhau đã mười năm mà không có một mụn con, buồn lắm. Đã thế, anh chồng lại đổ bệnh. Cả bản sợ hãi, họ cho là pên hướn (bệnh hủi). Bọn chúa đất đã bắt gia đình, họ hàng anh làm một cái lán nhỏ tận trong rừng sâu, bắt buộc anh phải vào ở đó độc thân. Cấm mọi người giao tiếp, sợ lây bệnh.
Thuở xa xưa khi trái đất còn ngập chìm trong đêm tối hoang sơ, những bông hoa ủ rũ nép bên nhau để tìm hơi ấm. Không gian luôn chìm trong một màn đêm u tối, vắng lặng không một tiếng chim ca. Ngày lại ngày trôi qua trong buồn bã.
Ngày xửa ngày xưa có một anh Sói lười. Nhà cửa của anh, anh chẳng bao giờ quét dọn, sửa sang. Nó bẩn thỉu, rách nát, chỉ chực sụp xuống.
Ngày xưa, có một phú ông rất giàu, vợ mất sớm, không có con trai nối dõi tông đường. Ông chỉ có một đứa con gái tên là Thị Vải.
Có lẽ không người dân Việt Nam nào không một lần nghe đến hai tiếng "Cổ Loa". Ở nơi đó, biết bao sự tích, bao huyền thoại kể về một thời dựng nước giữ nước của cha ông. Chuyện vui có, buồn có, bi hùng có, tạo nên một sức hấp dẫn kỳ lạ cho một miền đất, một địa danh mà mới chỉ nghe đã một lần muốn đến.
Nguyên Thiên Đại Đế danh xưng đầy đủ Địa Phủ Chí Tôn Bắc Âm Phong Đô Nguyên Thiên Đại Đế là đức Vua Cha ngự miền Địa Phủ, Ngài cai quản toàn bộ âm ti ngục hình và thổ nhưỡng thạch bộ trên dương gian, dưới trướng Ngài là tất thảy các Tư Quân, Phán Quan trông coi tội phúc của phàm phu.
Đây là một loài yêu quái kỳ dị, xuất hiện trong thời kỳ yêu quái của thời kỳ Edo như Gazu Hyakki Yagyō và Hyakkai Zukan. Nó được miêu tả với những nếp nhăn không thể phân biệt trên khuôn mặt và cơ thể của nó như một đốm thịt.
Enenra là một youkai, yêu quái trong dân gian Nhật Bản, vốn sinh ra từ làn khói. Enenra xuất hiện từ một đống lửa đang cháy và khi xuất hiện sẽ là hình dáng con người.
Ulgan là vị thần của ánh sáng và sáng tạo trong thần thoại Mông Cổ. Khi thấy thế gian quá nhàm chán, ông bèn quyết định thổi hồn vào một khối đất, để tạo ra con người đầu tiên. Đó chính là Erlik, vị thần chết của người Mông Cổ.
Sylph hay còn mang tên Sylphid, Sylphide, là linh hồn của gió, những tinh linh của gió. Sylph là những người vô hình ẩn trong gió và không khí. Cùng với Undine (nước), Gnome (đất), Salamanders (lửa), Sylph là một trong bốn nguyên tố, đại diện cho không khí. Sylph cũng được nhắc tới trong thần thoại, dù không có tích riêng.
Ngày trước có một ông già cứ sớm tinh sương lại dậy đi nhặt phân. Một hôm ông thấy ở trong một cồn nhà gác có mấy con hồ ly đang đùa bỡn với nhau. Chúng ham vui quên cả trông con cái, có một con hồ ly con từ trên nhà gác ngã lộn xuống nằm lăn quay ra đất.
Ở Trung Quốc, nơi mà Hoàng đế là một người Trung Quốc và tất cả quần thần cũng là người Trung Quốc, các bạn hẳn cũng biết điều đó, đã có một câu chuyện.
Câu chuyện này xảy ra lâu lắm rồi, nhưng chính vì thế mà phải kể lại để người ta khỏi quên đi.
Ngày xưa, có một đứa bé thông minh tên là Nguyễn Kỳ, mẹ mất sớm, cha đi bước nữa. Kỳ bị dì ghẻ hành hạ ác nghiệt nên phải bỏ nhà ra đi.
Ngày xưa có một tên phù thủy đang phô trương những phép lạ của mình trước đám đông. Hắn gọi con gà bước ra trình diễn. Con gà dùng mỏ nhấc bổng chiếc xà nhà bằng gỗ và hiên ngang diễu đi diễu lại làm như chiếc xà nhà nhẹ như lông hồng.
Apollo là con trai của thần Zeus, vị thần tối cao cả tất cả các vị thần và con người. Apollo là thần Mặt Trời. Thần có 1 cung điện ở phía Đông và hàng ngày thần điều khiển cỗ xe ngựa bằng vàng của mình chạy trên bầu trời từ Đông sang Tây.