- Trang chủ >
Warning: Undefined array key "parent_id" in /var/www/truyenxuatichcu/html/templates_c/05c9e395d3c95d61c72ea386087a42d9afb9be68_0.file.listBlockArticles.tpl.php on line 32
Ngày xưa đã lâu lắm rồi, khi người nào tới sáu mươi tuổi không còn làm được việc gì nữa là người ta đem bỏ họ ở một hẻm núi. Hẻm núi đó được gọi là "Hẻm núi người gịà bị bỏ rơi".
Nữ thần băng giá - Phần 5: trở về
Hôm sau, khi vượt núi trở về, Ruyđy phải mang không biết bao nhiêu là thứ! Anh đã được thưởng ba cái cốc bạc, hai khẩu súng hảo hạng và cả một bộ đồ ăn bằng bạc.
Ngày xưa, có dòng họ Điền, anh em sống với nhau từ đời nọ tới đời kia rất hòa thuận. Về sau họ này chỉ còn có 3 anh em. Ba người vẫn chung sống với nhau vui vẻ tử tế, cho đến khi người thứ hai lấy vợ. Người vợ tính tình ích kỉ, lại hay sinh sự, lắm lời, nên không khí trong gia đình không còn được như xưa. Rồi một hôm người vợ nhất quyết đòi chia gia tài của ba anh ...
Ngày xưa ở tổng Hoàng Vân có một viên cai tổng, người ta thường gọi là Cai Vàng. Thủa trẻ ông ta bắt được một viên ngọc kỵ đạn, đeo vào người có phép làm cho những mũi tên hòn đạn sắp đụng vào da thịt phải rẽ đi lối khác.
Ngày xửa ngày xưa, có một chàng thanh niên rất khỏe mạnh và thông minh sống tại một ngôi làng.
Có một người nông dân nọ và một con lừa già của anh ta. Một hôm, con lừa bị rơi xuống cái giếng khô cạn và đau đớn kêu la thảm thiết. Sau khi bình tĩnh đánh giá tính hình, vì thương cho con lừa, người nông dân đã quyết định nên nhanh chóng giúp nó kết thúc sự đau đớn.
Ngày xưa, có một người đi ở đợ, thường hay cờ bạc thành ra nợ nần như chúa chổm. Một hôm, nó dắt trâu đi cày, bị chủ nợ đến bắt mất trâu đi. Nó không dám về nhà sợ chủ đánh, buồn rầu nằm trên bờ ruộng giả chết.
Trong truyền thuyết của người Celtic có một tích thơ cổ, nôm na kể về một chuyến đi “đổi gió” của một ông vua, đúng với cái câu “vui thôi đừng vui quá”.
Có lần Đức Phật ở trong vườn của ông Cấp Cô Ðộc và cây của ông Kỳ Đà thái tử tại nước Xá Vệ, vua Ba Tư Nặc chủ nước ấy,
Một ngày nọ, có một asura muốn trở nên bất tử, vì thế hắn thực hiện phép thiền định và cầu nguyện trong rất nhiều năm. Cuối cùng, asura cũng làm hài lòng thần Brahma, ngài hiện ra trước mặt hắn để ban điều ước. Chỉ chờ có vậy, asura lập tức xin được bất tử.
Saehrimnir là một con quái vật lợn đặt biệt, có hình thù gần giống lợn lòi, được nuôi ở Valhalla để giết thịt thiết đãi các Einherjar.
Anansi là vị thần lừa gạt bắt nguồn từ dân tộc Ashanti vùng Tây Phi (nay sống tại nước Ghana). Ông mang hình dáng của loài nhện. Đối với dân tộc Ashanti thì Anansi không đơn giản chỉ là vị thần lừa gạt.
Bóng hình của các nàng tiên nữ hiện diện nhiều trong nét văn hóa của người Nhật Bản. Có những nàng tiên nhiều lần hạ trần để truyền tải thông điệp đến loài người, hay để dẫn đường cho linh hồn những người đã khuất về trời, về điểm này thì vai trò của tiên nữ rất giống với các thiên thần của phương Tây.
Nguyễn Bá Lân (1701-1785) người Hoài Bão, Tiên Du, Bắc Ninh. Ông là hậu duệ trạng nguyên Nguyễn Đăng Đạo thời Lê Huy Tông. Cha của Nguyễn Bá Lân là Nguyễn Công Hoàn, hay chữ có tiếng nhưng thi cử không hiểu sao chẳng đỗ đạt gì.
Ngày xưa, có hai cô cháu ở chung với nhau một nhà. Người cô già, chồng chết từ lâu. Đứa cháu còn bé chừng mười hai tuổi mồ côi cha mẹ. Nhà họ nghèo, chỉ có vài sào ruộng, không đủ sống. Cho nên cô cháu ngày ngày phải đi mò cua bắt ốc hoặc mót hái kiếm ăn. Mấy năm trời được mùa, hai cô cháu tuy không lấy gì làm đầy đủ nhưng cũng sống vui. Ngày ngày cháu theo cô ...
Tại một làng nọ có hai gia đình sống cạnh nhau. Một gia đình thì rất giàu có sung túc. Còn gia đình kia thì lại rất nghèo. Họ chỉ còn lại hai mẹ con, người bố đã mất trước đó không lâu. Người con trai rất lười. Cậu ta không làm gì cả, suốt ngày chỉ ăn và ngủ nên mọi người còn gọi cậu ta là Ăn- Ngủ.
Nữ thần băng giá - Phần 6: Đến thăm cối xay
Bà thím già reo lên:
- Cháu vừa mang những thứ gì về mà đẹp thế? Trông như những đồ dùng của các vua chúa ấy.
Sự tích thờ thần hổ còn lưu truyền nhiều ở vùng Thanh - Nghệ - Tĩnh như sau: vào thời vua An Dương Vương, người Việt còn đóng khố, cởi trần, định cư ở vùng đồng bằng và trung du, làm nghề nông và săn bắn.
Làng Nam Hoa có một người thợ mộc khéo tay tên là Chuẩn. Thủa trẻ ông lưu lạc khắp nơi vừa làm thuê vừa học nghề. Nghe ở đâu có thợ khéo là ông cố nằn nì xin học cho được, dù có phải phục dịch thế nào cũng rất vui lòng. Tuy nhiên, sau khi đi lang thang mấy chục năm trời, ông vẫn chưa gặp được thầy nào vừa ý.
Ông kẹ thường xuyên xuất hiện đe dọa dân làng khiến mọi người rất sợ hãi. Không ai lên núi nơi có ông kẹ mà toàn mạng trở về.