Ngày xửa ngày xưa, có một chàng thanh niên rất khỏe mạnh và thông minh sống tại một ngôi làng.
Ngày nọ, ngôi làng bỗng dưng vắng tanh, chẳng còn ai cả, từ thương nhân cho đến khách bộ hành họ cũng không đến ngôi làng nữa. Chàng trai nghĩ bụng: "Chắc chắn trên đỉnh đèo có ma quỷ gì rồi đây". và quyết định thu dọn nhà cửa, cầm theo con giũa gia truyền, lên đường diệt trừ yêu quái.
Trên đường lên núi, chàng gặp một ông lão đang đánh lửa sưởi ấm. Chàng trai đi tránh qua bên phải thì ông lão cũng nhảy sang phải, chàng đi tránh qua bên trái thì ông lão cũng nhảy sang trái, cứ quấn lấy chân không cho chàng đi tiếp. Tức giận, chàng trai lấy chân đá ông lão.
- Ái chà chà, xem ra có sức mạnh hơn người đây. Ta có ba đứa con gái nên đang có ý tìm người nào có sức mạnh giống anh để gả đấy. Anh có muốn cưới con gái ta làm vợ không?
Chàng trai vui vẻ đồng ý:
- Tôi rất muốn.
Và đi theo về nhà ông lão.
Nhà ông lão rất đồ sộ và bề thế. Chàng trai vừa bước qua cổng thì nghe tiếng cổng đóng "Cạch!". Bước qua cổng tiếp theo cũng nghe tiếng cổng đóng "Cạch!". Chàng trai vừa đi vừa lấy làm lạ: "Không chừng đây là nhà của quỷ." rồi thận trọng đi theo ông lão. Phía trước nhà có buộc hai con ngựa chiến, sau nhà lại có cốt người chất chồng lên nhau thành tường thành luỹ.
Ông lão mời chàng trai vào nhà. Ba người con gái thay phiên nhau đem nhiều món ngon vật lạ ra thết đãi. Đến tối, ông lão hỏi:
- Anh muốn chọn đứa nào trong ba đứa?
Chàng trai trả lời:
- Xin cho tôi được lấy cô út!
- Ừ, ta đồng ý! Thôi, bây giờ anh cứ vào trong góc kia ngủ đi. Nhưng cả hai phải đắp riêng chăn đấy.
Nói rồi, ông lão đưa cho cô gái tấm chăn hình ngôi sao đỏ, còn chàng trai nhận tấm chăn có hình ngôi sao trắng. Chàng trai nghĩ bụng: "Hừm, phải cẩn thận mới được." Lợi dụng lúc cô gái ngủ say, chàng trai tráo tấm chăn sao trắng cho cô gái, còn mình đắp chăn sao đỏ và giả vờ ngủ say.
Quả nhiên, nửa đêm, ông lão lúc nãy hóa thành con quỷ, vác một cây giáo sáng loáng đến. Con quỷ đâm chiếc giáo xuyên qua tấm chăn ngôi sao trắng.
- Ha! Ha! Dễ như bỡn. Ngày mai ta có đồ ăn rồi. Nói rồi con quỷ quay ra.
Chàng trai nhổm dậy: "Phải tranh thủ trốn thôi!" và nhẹ nhàng bước ra ngoài nhưng nào ngờ cửa đã bị cài then. Chàng rút con giũa đem theo mình, đút vào khe cửa để mài, và cắt đứt then cửa êm ru, không một tiếng động. Chàng cũng cắt luôn hai then cài nơi cánh cổng. Rồi chàng cưỡi con ngựa thứ hai bỏ trốn.
Nghe động, con quỷ mở mắt, nhìn vào phòng thì thấy con gái mình đã bị đâm chết.
- Chết chưa, ta đã bị nó qua mặt!
Con quỷ nhảy phốc lên con ngựa thứ nhất và đuổi theo chàng trai: Dừng lại! Dừng lại mau!
Chàng trai ra sức thúc ngựa nhưng ngựa của quỷ chẳng mấy chốc đã phi đến gần. Đúng lúc đó, ngay trước mặt có một cây to bị đổ, nằm chắn ngang đường.
- Hấp!
Chàng trai thúc ngựa phóng qua dễ dàng. Con quỷ cũng vừa tới:
- Hập!
Nhưng chân con ngựa thứ nhất vấp phải thân cây khiến cả quỷ lẫn ngựa bị hất văng xuống thác nước.
Chàng trai nhìn lại cái cây đã cứu mình, thì ra đó là cây sakaki. Chàng quay về nhà, bình an vô sự. Từ đó về sau, mỗi lần cúng lạy thần linh, người Nhật lại dùng cây sakaki để bài trí bàn thờ.