- Trang chủ >
- Than ra
Thủa xưa, khi vạn vật chưa hình thành, đất nước Ai Cập chỉ có một màu đen vô tận và nguồn nước khổng lồ, mà ta gọi hiện thân nguồn nước ấy là nữ thần Nun. Từ bóng đêm và dưới dòng nước, một quả trứng vàng nổi lên, sinh ra thần Ra.
Trong thần thoại Ai Cập, Ogdoad là tám vị thần nguyên thủy được thờ phụng ở Hermopolis. Ở Ai Cập cổ đại, không phải nơi nào cũng lấy bầy con cháu của thần Ra làm trung tâm.
Con người sinh ra vốn thích nói và đôi khi nói nhiều, mặc dù thường thì chẳng có gì để nói. Nhưng đôi khi người ta nói chuyện phiếm mà chẳng nghĩ ngợi gì đến hậu quả, thậm chí nói những điều quá trớn.
Một lần Ra khạc nhổ và nước dãi thần khạc ra tạo nên nữ thần Tefnut, còn luồng hơi đã đẩy nước dãi ra thì tạo nên thần Shu. Những sản phẩm từ cái miệng mới của thần, đôi lá phổi mới của thần.
Một đêm nọ, Shu và Tefnut không ngủ mà lại đi lang thang trong bóng tối. Shu vốn là hơi thở và Tefnut, bọt dãi, nên không ai trong chúng có quyền năng đặc biệt cho phép nhìn xuyên bóng tối. Vì thế, đúng như chúng muốn, đôi trẻ đã bị lạc.
Thần Mặt trời Ra đã tự tạo ra mình, rồi tạo ra các con: nam thần không khí Shu và nữ thần ẩm ướt Tefnut.
Thần Mặt trời Ra đã già, bước đi vấp váp. Như mọi người già, thần hay chảy nước dãi.
Aset đi theo sau thần, khẽ khàng như một cái bóng. Nàng hứng lấy nước dãi của thần và trộn với bụi bẩn thành một con rắn rồi cây vào nó nọc độc mà chỉ nàng mới biết cách giải.
Không dễ gì đảm nhận vị chí làm cái lưỡi của Ra, phát ngôn của Ra, Tehuti có thể chứng thực điều đó. Những người khác diễn giải mọi lời nói của thần chỉ là ý muốn của Thần Mặt Trời, như thể Tehuti không khác gì một công cụ.
Ban đầu... a, quá nhiều chuyện đã bắt đầu như thế. Chuyện kể rằng, ban đầu chỉ có nước. Sao cơ? Ban đầu tuyệt không có gì. Bạn hãy thử hình dung, nếu có thể.