Thần Mặt trời Ra đã tự tạo ra mình, rồi tạo ra các con: nam thần không khí Shu và nữ thần ẩm ướt Tefnut. Các thần này lại sinh ra hai nười con: Geb là thần đất, được mô tả đội 1 con ngỗng trên đầu, đôi lúc Geb được mô tả có làn da xanh lục, là màu của cây cỏ và sự trù phú. Nut là nữ thần bầu trời, trên đầu đội 1 cái bình, đôi lúc được mô tả là khỏa thân, có làn da xanh trời cùng những vì sao, thân hình khổng lồ và chân tay dang rộng ôm lấy mặt đất, 4 chi hướng về 4 góc tượng trưng cho Đông, Tây, Nam, Bắc.
Geb và Nut giống như cặp đôi Ngưu Lang - Chức Nữ phiên bản Ai Cập, họ yêu nhau nhưng lại bị thần Ra ngăn cản. Thế nhưng họ vẫn có với nhau năm người con: nữ thần Nebet Hut và thần Set vừa là chồng vừa là em trai nàng, nữ thần Aset và thần Usir cũng vừa là chồng vừa là em trai nàng, và thần Haru Wer. Ra bây giờ là tổ tiên của chín vị thần nữa, tất cả hợp thành Pesedjet vĩ đại.
Ra đã từng hài lòng về bộ ba quyền lực gồm thần, Shu và Tefnut. Nhưng giờ đây, bầu đoàn thê tử đã thành chín vị thần. Chín là ba cầu phương. Một hình sao chín điểm được tạo thành bằng cách xếp chồng ba tam giác đều giống hệt nhau, sao cho mỗi tam giác được xoay đi đúng 40 độ so với cái trước đó. Một hình vuông ma thuật có thể được tạo thành bằng cách lập một ma trận với chín phần tử trong một hình vuông, mỗi phần tử được đánh số riêng từ 1 đến 9, trong đó tổng các số trên mỗi hàng, mỗi cột và hai đường chéo đều có giá trị như nhau. Những trò chơi hình học và số học mà một người có thể chơi với số chín là hết sức thú vị. Chúng là lời hứa về một tương lai tuyệt diệu. Và điều tốt đẹp nhất về Pesedjet Vĩ đại đó là, đứa chắt nội Haru Wer của Ra chính là hiện thân của thần lúc giữa trưa. Vì thế Ra có thể xem mình là một phần của số chín kì diệu này. Ra hài lòng không để đâu cho hết.
Sự hài lòng này kích thích Ra lao vào một cơn sáng tạo còn cuồng nhiệt hơn nữa, để xứng với con số chín thần thánh. Dòng dung nham nóng chảy tuôn ra từ bể nước Nun ướt át cùng với những lời đầu tiên của Ra vẫn còn kêu xèo xèo. Giờ nó thôi thúc Ra. Với ngọn lửa hiện ra từ ngón trỏ, thần tạo ra các nguyên tố cơ bản để làm nên mọi thứ. Thần bắt đầu với sắt và thổi nó qua trái bóng đang nhanh chóng hình thành của thế giới. Nó lấp lánh ánh vàng. Một sự thỏa mãn vương giả bao bọc Ra; dây ắt là màu của thần, chính xác màu của người cha đẻ ra mọi thứ và mọi người.
Nhưng thế giới cần nhiều màu hơn thế. Một cú trỏ đầu ngón tay rực lửa khác của Ra phát tán những chất liti màu đỏ vào không khí. Tiếp đến màu cam cháy nâu của canxi, màu xanh da trời rực rỡ của selen, màu chàm chói chang của xezi, chất kali cho màu tím sáng rỡ.
Ánh sáng của màu sắc đã mê hoặc con mắt mới của Ra để phái sinh tiếp một nữ thần, nàng tự gọi mình là Hut Heru. Nữ thần nhảy múa trên trái đất, ở đó giờ sắt đã nguội thành một lớp vỏ, và cất tiếng cười khiến vũ trụ ngập tràn âm nhạc. Nếp váy của thần phất phơ giữa các sắc màu còn ở thể khí trên cao. Khi Thần Mặt trời chiếu ánh sáng qua đám bọt dãi của thần Tefnut, một cầu vồng bắc nhịp ngang qua thế giới, lặp lại vòng cung hình thành từ thân của Nut, con gái của Tefnut và Shu.
Tuy nhiên Hut Heru không phải lúc nào cũng nhảy múa. Nữ thần thích ban đêm. Những lúc đó nàng nằm ngửa và nhìn chòng chọc vào hư không. Vì vậy nàng thích các màu dịu cho khoảng thời gian yên tĩnh ấy. Ra biết thế, tất nhiên, vì Hut Heru chính là mắt của thần. Với một ngón tay cháy sém, thần tạo ra màu bạc của nhôm. Từ đó các vì sao và mặt trăng được tạo nên, và Hut Heru rất thích thú và biết ơn.
Giờ đã có chín màu. Lại con số chín. Số chín ngon lành.
Ra rướn người và một đám mây côn trùng kéo kín thinh không trong những sắc màu mà người ta có thể tưởng tượng ra.
Thần thích nhất là bọ hung. Chúng vê phân thành những viên tròn và đẻ trứng vào, những viên đó sẽ tỏa nhiệt khi rã ra. Sau đó, khi trứng nở, nó có vẻ giống như một sự tự sinh – giống như sự tự sinh vương giả của Ra. Những sinh linh mới xinh xắn làm sao! Ra bắt đầu mang hình dạng của bọ hung và tự gọi mình là Ra-Khepra vào buổi sáng (Thần bọ hung Khepri), khi thần chỉ là một đứa trẻ đây mặt trời lên cao trên bầu trời. Từ đây trở đi bọ hung là con vật thiêng trước mọi loài vật khác.
Nhưng lũ côn trùng đã nhung nhúc, đông như chưa từng thây, quấy rầy Pesedịet của các thần. Thế là lưỡi của Ra lại sinh tiếp thành thần Tehuti; bằng những lời lúc nào cũng đầy mãnh lực, thần tạo ra lũ chim để ăn lũ côn trùng. Ra khôn ngoan lúc này càng khôn ra về cách sống, vì vậy thần không dừng lại ở đó; thần sai khiến Tehuti nói nữa, và bấy giờ một số loài chim săn bắt các loài chim khác, để giữ cho số lượng côn trùng và chim được kiểm soát. Loài chim chủ săn mồi và thông minh nhất là chim ưng, và Ra tuyên bố nó là con chim của mình. Ra vẫn thường mang đầu chim ưng, nhất là vào buổi trưa khi mặt trời ỏ thiên đỉnh. Với hình dạng dó thần gọi mình là Ra-Herakhty.
Chim ưng là loài chim săn mồi diêu luyện, chẳng mấy chốc chúng dã suýt ăn sạch những con chim nhỏ bé hơn nếu không có lũ rắn cũng là để cho chúng săn bắt. Thật hoàn hảo.
Và những con rắn kia – vinh quang thay, loài hổ mang sát thủ! Lưỡi chúng đánh hơi được những mùi nhẹ nhất và các hốc ở sau lỗ mũi chúng nhạy cảm với hơi nóng đến mức chúng có thể săn mồi trong đêm. Ra quả đã tỏa sáng khi thêm loài iaret thiêng vào những thứ thần mang trên đầu.
Bằng lời nói, Ra tạo ra các loài vật nhỏ trên đất liền, dưới biển và trên không. Rồi đến các loài to vừa. Rồi đến các loài to khủng. Thần tạo ra các loài cây và nấm. Thần tạo ra đất đá và kim khí.
Và tất cả đều đẹp đến nao lòng.
Ra chăm chú nhìn khắp thế giới bằng con mắt Hut Heru của thần, đội rắn thần iaret, và tất thảy đều khiến thần cảm kích – các vị thần, cây cối, thú vật, con người. Song con người có gì đó khiến thần lo ngại. Họ xảo trá theo một cách khác so với súc vật. Ra có cảm nhận khủng khiếp là thần đã biết những con người ấy sẽ mang lại rắc rối, và thần đã chủ ý góp phần mình vào đó. Đó là điều sẽ phải xảy ra. Và thần cảm thấy rất rõ rằng toàn bộ sự sáng thế thật chơi vơi, gần như mất kiểm soát.