Trong thần thoại Aztec, Nanahuatl hay Nanahuatzin (Hậu tốc "tzin" bày tỏ tính tôn trọng) là vị thần đã hi sinh bản thân để tiếp tục chiếu sáng cho trái đất, nên Nanahuatl thành thần mặt trời. Tên thần có nghĩa là "đầy vết lở loét". Theo bản dịch của "Histoire du Mechique", Nanahuatl là con của Itzpapalotl và Cuzcamiahu hoặc Tonan, nhưng được nhận nuôi bởi Piltzintecuhtli và Xochiquetzal.
Nhờ sự việc nhảy vào lửa để hi sinh thân mình, Nanahuatl thành vị thần của lòng dũng cảm, sự khiêm nhường. Thần có một thân hình không được đẹp đẽ, yếu đuối và bệnh tật, nhưng nhờ lòng can đảm mà được tôn vinh. Nhưng rồi Nanahuatl lại hóa thành Tonatiuh, một vị thần khát máu.
Giữa thần và Xolotl có một mối quan hệ thân thiết. Mối quan hệ này nói về ngoại hình, là một người xấu xí bởi bệnh tật, còn một người có khả năng biến thành con quái vật, mang hình thù dị dạng.