- Trang chủ >
- Học trò
Ngày xưa có một học trò, ngày nào đến nhà thầy đồ để học, cũng đi qua một nơi có con chó bằng đá. Bao nhiêu học trò khác đi qua đó thì không sao, chỉ có người học trò này đi qua, thì con chó như nhảy lên mừng rỡ.
Một con hổ đi dạo trong rừng, vô tình bị lọt vào bẫy. Con vật hung hăng giãy giụa, hết húc đầu đến dùng răng gặm bẫy tìm cách chui ra, nhưng bẫy làm bằng những cây tre đực rất chắc nên không thể làm gì được. Đương cơn nguy khốn, bỗng có một người học trò đi qua.
Nguyễn Công Trứ một trong những nhân vật kiệt xuất trong lịch sử Việt Nam, ông là vị quan thanh liêm nổi tiếng với tài trí hơn người nhưng có lối sống tự do và vô cùng ngang tàng, ngạo nghễ.
Ngày xửa ngày xưa tại một vùng nào đó có một người đàn ông đánh đàn rất hay. Tiếng đàn của người đàn ông hay đến nỗi ai nghe thấy cũng đều phải khen ngợi. Người đàn ông có một cây đàn hình dạng năm cánh và khi ông gãy đầu có đủ các cung bậc của cảm xúc như vui, buồn, giận, hờn
Thời xưa, một xóm nọ có cây đa rất cao, hàng năm đôi ba người tới đó thắt cổ. Dân chúng đồn rằng ở đó có con ma thần vòng.
Cụ Đồ Chiểu là một bậc sĩ phu làm rạng danh cho nước Việt Nam ta.
Ngày xưa có chàng học trò nghèo không may mồ côi cha mẹ sớm, gia cảnh khó khăn nhưng chàng chịu khó đèn sách nên sớm nổi tiếng là người đức độ và văn hay chữ tốt. Biết ở làng bên có người con gái xinh xắn nết na, chàng nhờ người mai mối xin cưới nàng làm vợ.
Tùng, Trúc, Mai là ba người học trò quê ở ba miền khác nhau, tình cờ cùng tìm đến học với nhau chung một thầy đồ. Cha mẹ họ đều nghèo túng nhưng vẫn cố gắng cho con đi học. Trong những ngày xa nhà vùi đầu vào sách vở, bộ ba ấy kết bạn và nhau rất thân thiết.
Cậu học trò nọ đi học được ba năm, xin phép thầy trở về thăm quê nhà.
Thầy học của cậu rất giỏi về kinh sử và môn tiên tri.
Ba anh học trò gặp nhau ở giữa đường lấy làm mừng rỡ, tay nắm mặt mừng, rồi nói nhau: "Mang tiếng là người học trò, mà mình không làm nên thơ phú, tủi người đời không phục. Vậy sẵn đây ba anh em mình nên hợp sức làm thơ".
Ngày xửa ngày xưa ở một làng nọ có một anh học trò sống côi cút nhưng rất hiền lành. Khi nghe tin một tỉnh ở Đàng ngoài có ông thầy rất nổi tiếng vì có tài cao và học rộng, không chỉ "bách gia chư tử" mà còn tinh thông toàn bộ những môn như "nhâm, cầm, độn, toán".
Thuở xưa, tại thành Xá Vệ có ông Phạm Chí làm cố vấn cho nhà vua, mở trường giảng đạo Bà La Môn, thâu được một số học trò rất đông.
Theo sách Lĩnh Nam Chích Quái có chép chuyện sau đây để nêu gương của Phạm Tử Hư thờ thầy học là Công Trực.
Truyền thuyết Việt Nam còn lưu giữ câu truyện về người học trò của Chu Văn An là con trai của thủy thần đã hy sinh thân mình cứu giúp nhân dân qua hạn hán.