- Trang chủ >
- Cổ tích Nhật Bản >
- Bài kinh đuổi trộm
Ngày xưa, ở một nơi nọ, có bà lão rất sùng bái thần phật. Vì ông lão vừa qua đời nên bà rất muốn đọc kinh để cầu cho linh hồn ông sớm siêu thoát. Nhưng tiếc là ở gần đó không có chùa chiền hay vị hòa thượng nào sống cả.
Vài năm trôi qua, đến ngày giỗ ông lão, khi bà lão đang làm bánh nếp cúng thì có một hòa thượng ăn bận lấm lem, vừa gõ mõ vừa đi ngang qua. Bà lão liền cậy nhờ:
- Thưa thầy, thầy làm ơn dạy cho con một bài kinh để con đọc cho ông nhà đã mất lâu nay với.
Hòa thượng nọ đồng ý:
- À, được thôi!
Hòa thượng ăn bánh nếp bà lão làm đến căng cả bụng rồi đến ngồi trước bàn thờ. Nhưng thật ra, đây không phải là hòa thượng thật. Ông ta suy nghĩ, tìm cách lừa bà lão sao cho trót lọt.
Vừa lúc đó, có tiếng gì như tiếng mấy con chuột làm đổ món đồ nào đó. Hòa thượng giả bèn gõ “Coong!” vào cái mõ rồi đọc:
- Onchorochoro! Sắp đến nơi rồi!
Lần này, lại có tiếng hai con chuột khoét lỗ trên vách, thò đầu ra. Ông ta lại nói:
- Onchorochoro! Nhìn trộm qua lỗ!
Rồi gõ “Coong!” vào mõ.
Hai con chuột chụm đầu vào nhau kêu “Chít! Chít!” rồi rúc lại vào hang. Hòa thượng giả tiếp tục đọc:
- Onchorochoro! Thậm thụt, thì thào, thụt lùi. Cứ thế mà bỏ đi! Onchorochoro!
Và gõ “Coong, coong!”. Sau đó ông ta nói với bà lão:
- Này bà lão, bà nhớ hết rồi chứ? Đoạn kinh này là dễ nhớ nhất rồi đấy. Lại có hiệu nghiệm lắm đấy.
Ông ta nhận lễ cảm ơn từ bà lão với bao nhiêu là gạo nếp rồi nhanh chân bỏ đi như chạy trốn.
Từ bữa ấy, hàng ngày bà lão cứ đọc đi đọc lại bài kinh:
- Onchorochoro, chao ôi! Sắp đến nơi rồi! Coong.
Onchorochoro, nhìn trộm qua lỗ! Coong.
Onchorochoro, thậm thụt, thì thào, thụt lùi! Cứ thế mà bỏ đi! Coong! Coong!
Cứ sau mỗi câu kinh, bà lão lại gõ mõ “Coong!” như hòa thượng giả đã bày.
Một đêm nọ, trong lúc bà lão đọc kinh như thường lệ thì có hai tên trộm lẻn vào nhà. Vừa đúng lúc bà lão đọc và gõ mõ:
- Onchorochoro, chao ôi, sắp đến nơi rồi! Coong.
Hai tên trộm nghe vậy bảo nhau:
- Cẩn thận!
Rồi chúng khẽ nhìn trộm từ lỗ thủng trên vách cửa lùa. Bà lão tiếp tục:
- Onchorochoro, nhìn trộm qua lỗ!
Rồi bà gõ “Coong!”, bọn trộm bàn với nhau:
- Bà ta biết bọn mình đang nhìn trộm rồi! Xem ra khó ăn, đi nhà khác thôi!
- Ừ! Rút thôi!
Vừa lúc đó, bà lão lại:
- Thậm thụt, thì thào, thụt lùi!
Và gõ “Coong!”. Hai tên trộm hoảng hồn, tìm đường rút lui.
- Cứ thế mà bỏ đi! Coong! Coong!
Bà lão cứ đọc kinh, gõ mõ như vậy khiến hai tên trộm hồn bay phách lạc, cao chạy xa bay.
Bài “kinh đuổi trộm” hiệu nghiệm thế đấy!
Xem ngay truyện hay khác
- Trạng nguyên Giáp Hải: Bài thơ vịnh bèo (Tạo lúc: 17/03/2015)
- Quan Âm Thị Kính (Tạo lúc: 17/03/2015)
- Tục ăn trầu ngắt đuôi (Tạo lúc: 29/01/2016)
- Tên trộm độc ác (Tạo lúc: 29/02/2016)
- Sự tích chim Cun Cút cụt đuôi (Tạo lúc: 16/03/2016)
- Sự tích kẻ trộm dạy học trò (Tạo lúc: 21/05/2016)
- Sự tích Hằng Nga và phong tục "bái nguyệt" vào tết trung thu (Tạo lúc: 25/08/2016)
- Kinh Dương Vương và Lạc Long Quân (Tạo lúc: 28/09/2017)
- Những cuộn kinh linh ứng (Tạo lúc: 29/09/2017)
- Vua trộm (Tạo lúc: 24/10/2017)