Có một người ăn xin mù thường đi xin của bố thí ở một khu chợ. Ông ta thường giấu tiền xin được tại một túp lều ngoài thành phố.
Một hôm, ông ta vào một cửa hiệu trong chợ. Chủ hiệu không cho ông ta một đồng xu nào lại còn đòi đổi tiền lẻ của người mù. Chủ hiệu đưa cho người ăn xin mù một đồng to. Người ăn xin rờ rẫm đồng tiền rồi cho vào túi đi ra khỏi cửa hiệu. Nhưng lão chủ hiệu gọi giật lại và bảo:
- Đưa trả tôi đồng tiền mau lên.
Vừa nói lão vừa lấy lại đồng tiền mà lão vừa đổi. Người ăn xin kêu toáng lên rằng lão chủ hiệu chẳng những không bố thí cho ông ta mà còn lấy cả tiền của ông ta nữa. Mọi người xung quanh lấy lại tiền cho người mù. Lão chủ hiệu không nói gì. Nhưng ngay sau đó lão đi theo người ăn xin mù. Lão nhìn thấy người mù đi vào một túp lều, lật một hòn gạch lên và giấu tất cả tiền xin được trong ngày vào một cái hố ở đó. Lão chờ ở ngoài cho tới khi người mù đi khỏi túp lều, lão mới lẻn vào lật hòn gạch và lấy hết nhẵn số tiền. Khi người ăn xin mù trở về không thấy những đồng tiền đâu bèn kêu khóc thảm thiết.
Ông ta đi đến chỗ ông bạn mù khác, khóc lóc đau đớn kể. Người bạn liền hỏi:
- Anh làm sao thế?
- Tiền của tôi bị trộm lấy hết rồi.
- Thế là thế nào? Thế anh để tiền ở đâu?
- Dưới hòn gạch trong túp lều.
- Giời ơi, sao lại để tiền ở dưới hòn gạch?
- Tại sao lại không? Thế thì để ở đâu là an toàn nào?
Người bạn mù giảng giải:
- Nhìn đây này, đây là cái gậy cũ kỹ của tôi. Nếu có rơi trên phố cũng chẳng ai để ý. Đó là nơi giấu tiền của tôi.
Trong khi đó lão chủ hiệu đi theo người ăn xin mù và đã nghe hết câu chuyện giữa hai người. Khi người mù vừa đưa gậy của mình ra cho bạn thì lão chủ hiệu giật lấy nó. Ngay sau đó người bạn mù hỏi người ăn xin về cái gậy của mình thì người ăn xin ngạc nhiên hỏi:
- Gậy nào?
Chủ nhân của cái gậy giận dữ hét lên:
- A, anh đến đây để lừa tôi, lấy trộm tiền của tôi hả?
Họ cứ thế cãi nhau và sau đó cùng đi đến chỗ người mù thứ ba. Lão chủ hiệu tiếp tục đi theo sau họ mà họ không hề biết. Họ thuật lại mọi chuyện cho người mù thứ ba nghe. Người này trách:
- Các anh thật ngu quá! Ai lại đi giấu tiền dưới gạch và trong gậy bao giờ. Nhìn này, đây là cái áo sơ mi của tôi. Tôi luôn mặc nó và không bao giờ cởi nó ra khỏi người.
Vừa nói ông ta vừa cởi áo đưa cho hai người mù kia. Ngay lập tức lão chủ hiệu thò tay nẫng lấy cái áo. Người mù thứ ba vội lần tìm áo trong khi hai người mù kia cứ hỏi:
- Đâu, cái áo sơ mi của anh ấy đâu?
Người mù thứ ba bắt đầu kêu khóc và họ quyết định đi đến chỗ người mù thứ tư. Lần này lão chủ hiệu cũng đi theo họ. Họ tới chỗ người mù thứ tư và kể hết mọi chuyện cho ông ta nghe. Người mù thứ ba cứ đổ cho hai người mù kia đã lừa ông ta và lấy hết tiền của mình. Người mù thứ tư bèn bảo:
- Thật là ngớ ngẩn khi giấu tiền dưới gạch, trong gậy hay trong áo sơ mi. Cách chắc chắn nhất là khâu một cái dải rộng khoảng năm xentimet dài như một cái thắt lưng ấy. Tôi đã làm một cái như thế và để tiền vào trong đó, lúc nào tôi cũng buộc nó vào người.
Vừa nói ông ta vừa cởi cái thắt lưng cho mấy ông bạn xem. Nhanh như cắt lão chủ hiệu cầm lấy và đi ra ngoài.
Người mù thứ tư cứ tìm cái thắt lưng khắp xung quanh. Ba người mù kia thì hỏi loạn lên:
- Thắt lưng nào?
Và họ lại bắt đầu cãi nhau. Sau đó người mù thứ tư trấn tĩnh lại và bảo:
- Chắc phải có người nào đó theo dõi chúng ta đã lấy trộm hết tiền của chúng ta.
Bốn người mù quyết định cùng đi xin và sẽ chia đều số tiền xin được.
Một hôm họ đi qua cửa hiệu của người đàn ông đã lừa họ. Lão chủ hiệu thương hại và cho họ một đồng tiền to. Bốn người mù nghi hoặc hỏi nhau: “Tại sao ông ta lại cho nhiều thế nhỉ? Hay là chính ông ta đã lấy tiền của chúng ta?”. - Một người mù nói:
- Chúng ta sẽ làm gì bây giờ?
Người mù khác trả lời:
- Hay là thế này, tôi không bao giờ ăn nổi bất cứ cái gì mua bằng chính đồng tiền của tôi. Thức ăn cứ bị tắc nơi cổ. Ta thử xem.
Sau đó họ mua bánh mì và cùng ngồi xuống ăn. Nhưng người mù nọ không sao nuốt nổi. Bây giờ họ mới tin chắc chắn rằng chính lão chủ hiệu đã lấy trộm tiền của họ. Họ tiến đến cạnh lão và kêu lên:
- Hãy trả lại tiền cho chúng tao ngay!
Mọi người tóm lấy lão chủ hiệu. Bốn người mù cùng lão chủ hiệu được đưa lên quan. Tại đó quan đã biết được vì sao những người mù phát hiện ra lão chủ hiệu ăn cắp tiền của họ. Quan khảo tra lão chủ hiệu. Cuối cùng lão phải thú nhận và kể lại mọi việc đã xảy ra. Quan bắt lão chủ hiệu trả lại bốn người mù đầy đủ số tiền và ra lệnh bắt giam lão chờ ngày xét xử.