Các vị thần chết trong thần thoại Triều Tiên gọi chung là các Jeoseung Chasa. Ba thần chết được nhắc đến nhiều nhất là: Gangrim Doryeong, Haewonmak và Yi Deokchun. Tuy họ là thần chết nhưng trông chẳng hề đáng sợ, ngược lại trông họ khá bảnh tỏn như boy band K-pop mặc hanbok đội mũ gat, xuất hiện trước mặt kẻ có số mệnh phải chết và đọc tên ba lần. Linh hồn kẻ đó sẽ thoát ra khỏi thân xác, và các vị thần chết sẽ chịu trách nhiệm đem những linh hồn về cõi âm để các vị diêm vương xét xử. Đôi khi họ còn được các thần cấp cao giao nhiệm vụ chân tay. Chẳng hạn có lần nữ thần bếp lửa Jowangshin nhờ bộ ba đi bắt gã quỷ thần Samajangja đem về cõi âm giam giữ.
Để "giảm tải công việc" cho đội thần chết trong bối cảnh dân số ngày một tăng, cõi âm còn bổ nhiệm thêm một số cán bộ thần chết khác chuyên đi bắt các linh hồn chết vì nguyên nhân đặc biệt. Hwadeok Chasa bắt những linh hồn chết cháy. Với Yonggung Chasa là người chết đuối ngoài biển, còn Danmul Chasa là người chết dưới giếng. Tuseok Chasa sẽ lo bắt linh hồn của những người chết vì bị ném đá trúng đầu (vị trí công việc quan trọng, lương cao nhưng nhàn hạ đây rồi!).
Thủ lĩnh đội tử thần, chính là Gangrim Doryeong. Vốn anh ta là người phàm, sau "đại náo âm cung", bắt cả Diêm vương Yeomra lên dương gian, mà được Yeomra nể phục giao cho chức vụ tử thần. Giống như tất cả các huyền thoại truyền miệng, có nhiều phiên bản nói về Gangrim được biết đến với tên gọi Chasa Bonpuli. Phiên bản nổi tiếng nhất, được giới thiệu trong bách khoa toàn thư về văn hóa Hàn Quốc. Câu chuyện li kì vô cùng, sẽ được kể ngay sau đây:
Vua Beomu nước Donggyeong có bảy người con trai, bốn trong số đó được ban phước cho tuổi thọ, nhưng ba người còn lại được tiên đoán rằng sẽ chết ở tuổi 15. Chỉ có gửi ba đứa con về nơi cửa phật, họ mới có thể kéo dài tuổi thọ. Vậy là ba người con được gửi lên chùa. Ba năm trôi qua, sư phụ cho họ về thăm cha, ban cho họ vải lụa và vải lanh, và dặn họ đi đường vòng, tuyệt đối tránh qua nước Gwayang. Tuy nhiên do đói khát, họ đã không nghe lời sư phụ mà đi qua nước Gwayang, vào nhà của Gwayangsaeng. Vợ chồng Gwayangsaeng là những kẻ tham lam độc ác, mụ vợ đầu độc ba chàng trai để cướp lấy lụa là rồi ném xác họ xuống sông Jucheon. Ba ngày sau, giữa sông mọc lên ba bông sen đẹp lạ lùng, khiến bà vợ thích thú hái về. Ba bông sen về nhà bỗng cử động, tấn công bà vợ, liền bị mụ ta ném vào lò sưởi. Chúng lại hóa thành ba viên ngọc sáng, tìm đường chui vào bụng bà vợ, rồi một thời gian sau mụ ta mang thai, sinh ra ba người con trai. Ba anh em lớn lên xinh đẹp, khỏe mạnh, được bà mẹ thương yêu vô cùng. Nhưng đúng năm 15 tuổi, cả ba anh em cùng lăn ra chết khiến mụ ta đau khổ than khóc. Mụ lên tận cung đình gào thét, đòi vua Gimchi Wonnim của nước Gwayang bắt Diêm vương Yeomra cho mụ hỏi tội.
Nhà vua sai tướng Gangrim làm nhiệm vụ này. Dĩ nhiên đây là một nhiệm vụ tưởng như bất khả, làm sao một người phàm như ông, dù võ nghệ cao cường, có thể làm được. Tướng Gangrim có một người vợ mà ông chẳng đoái hoài, cùng 18 người thiếp. Cả 18 người thiếp chẳng biết làm sao để giúp Gangrim, chỉ có người vợ nghĩ ra cách tế hai chiếc bánh gạo lên nữ thần Bếp lửa Jowangshin và thần Cửa Mushin, rồi đưa cho chồng một đai vải xanh cài kim làm tin.