Tại miền núi nọ, có một gã trẻ tuổi chuyên nghề đốn củi nuôi mẹ già, gã ở với mẹ rất có hiếu, lại có lòng tương trợ đối với mọi người. Một chiều kia, từ trong rừng ôm bó củi trở về nhà, gã gặp một ông lão ăn mày nằm rên rỉ ở giữa đường. Động lòng thương hại, gã đem lão ăn mày về nhà săn sóc thuốc men cơm cháo, hôm sau lão ăn mày khỏi bệnh để lời cám ơn và bảo rằng:
- Ta có tài xem tướng số lại biết đoán vận mạng kiết hung, ta thấy rằng cái số nhà ngươi vắn vỏi, chỉ còn sống không bao lâu nữa là phải từ giã cõi đời. Trót thọ ơn nhà người nên ta mách nhà ngươi một việc, may ra còn cãi được số phận.
Ngừng một lát, lão già nói tiếp:
- Tại đỉnh núi phía Nam, là nơi cảnh trí u nhàn, các tiên thánh thường vân du qua đó. Vậy mai này vào giờ mùi ngươi phải có mặt nơi đó, hễ thấy hai ông tiên đang đánh cờ thì ngươi đến đứng gần, ai bao gì làm nấy, đừng bao giờ lên tiếng. Chừng xong cuộc cờ, các tiên hỏi tới thì ngươi hãy nói nhà người còn có bà mẹ già cần sớm hôm nuôi dưỡng mà phần số lại vắn vỏi, nên xin hai vị thương tình cứu giúp, may ra sẽ được sống lâu.