Trong thần thoại Slavic, khởi nguyên vũ trụ là hỗn nguyên, là bóng tối, là hư vô. Sau thời gian dài, hình thành nên một quả trứng ở trung tâm vũ trụ. Quả trứng đó tích tụ tinh hoa và chờ ngày nở. Bên trong quả trứng là Rod – vị thần đầu tiên.
Khi tích tụ đủ năng lượng, Rod bật tung vỏ trứng để ra ngoài. Năng lượng từ vụ nổ đó lan ra, cơ sở cho vật chất của vũ trụ (nghe như vụ nổ Big Bang). Rod đã dùng quyền năng của mình, kết hợp giữa thể xác của bản thân với những vật chất nguyên sơ kia, lần lượt nhào nặn nên Trái đất, đại dương, các thiên thể, và các vị thần khác.
Ông lấy má mình làm mặt trời, ngực hóa mặt trăng, ngôi sao từ đôi mắt anh, núi non, ánh bình minh và hoàng hôn từ trán, đêm tối từ những suy nghĩ của thần, gió, mưa, tuyết từ hơi thở và thành phố từ nước mắt, và sấm sét từ giọng nói. Ông cũng nhào nặn lên một cây sồi khổng lồ, kết nối Thiên giới, nhân gian và địa phủ.
Khi thần hoàn thành mục tiêu của mình, thần biến mất. Hiểu nôm na, Rod đã tự đồng nhất mình với vũ trụ.
Trên thực tế, thần là nền tảng của mọi thứ. Tất cả có thể nhìn thấy và vô hình đều đại diện Rod. Tuy nhiên, Rod cũng được tôn thờ theo một cách khác, và điều đó cũng liên quan đến sự tồn tại. Rod là người bảo trợ mùa màng, sinh đẻ, gia đình. Tất cả các danh từ trong tất cả các ngôn ngữ Slav đều có gốc của từ ROD. Gia đình, sinh, thiên nhiên, con người, và đều là những từ có chứa ROD trong gốc của họ. Điều đó cho thấy Rod được tôn trọng như thế nào giữa các Slav và cách họ nhìn thấy nền tảng của mọi thứ từ thần.
Hai hậu duệ trực tiếp của Rod là Svarog (thiên đường) và Lada (sắc đẹp). Cháu nội ông, Perun - vị thần sấm sét, sau này là vua của các vị thần Slavic.