- Trang chủ >
- Chàng ngốc
Ngày xửa ngày xưa có hai tên ngốc tên là Ngốc và Bự sống ở một vùng nọ. Cả hai đều là những tên ngu đần không ai sánh bằng.
Ngày xưa có một anh chàng ngốc nghếch đần độn. Từ ngày có vợ, vợ anh thấy chồng ăn không ngồi rồi ngày này sang tháng khác, thì không được vui lòng. Cho nên một hôm, nàng thủ thỉ:
Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc nọ có một ông vua trị vì vào thời nào, tên là gì, tôi không nhớ rõ nữa. Vua không có con trai, chỉ có độc một cô con gái, luôn luôn đau ốm, không thầy thuốc nào chữa khỏi được. Vua được nghe lời tiên tri là công chúa ăn táo có thể khỏi được
Có một anh chàng nọ quá đỗi thật thà nên mọi người gọi anh là thằng Ngốc. Chàng Ngốc khoẻ mạnh, yêu đời và lao động giỏi. Anh chàng nghèo khổ, không cửa không nhà phải đi ở mướn cho một tên trọc phú. Anh làm lụng quần quật suốt ngày này sang ngày khác, năm này sang năm khác. Thấy anh khoẻ mạnh dễ sai bảo nên sau năm năm nghe anh ta đòi tiền công, hắn dỗ dành anh thêm cho hắn năm năm nữa. Lại năm năm nữa trôi qua. Thấy anh đòi tiền công để về, lão trọc phú lại dỗ:
Xưa có một anh chàng mồ côi cha, rất hiền lành, nhưng vì ngốc nghếch nên người làng thường gọi là thằng Ngốc. Mẹ anh thấy anh thua bè, kém bạn thì thương con. Một hôm, bà gọi Ngốc lại, giúi cho một túi bạc và dặn:
Ngày xưa, có một người có ba đứa con trai, đứa con út được gọi là chàng Ngốc. Chàng thường bị khinh rẻ, chế giễu và nếu có việc gì thì cũng chẳng ai đếm xỉa đến chàng.
Ngày xưa, ở một làng nọ có anh chàng Ngốc bố mẹ mất sớm. Ngày bố mẹ anh còn sống có cưới cho anh một người vợ và để lại cho hai vợ chồng một ngôi nhà, một đám vườn và vài sào ruộng. Nhưng thấy Ngốc đần độn, vợ anh có ý định bỏ anh đi lấy người khác.
Xưa, có một người đàn bà làm nghề dệt vải. Nàng bản tính thông minh tháo vát, nhưng lấy phải người chồng đần độn không làm được nghề gì nên thân. Một hôm, vợ đưa cho chồng mấy tấm vải bảo mang ra chợ bán. Vợ dặn:
Ngày xưa có hai mẹ con nghèo khó sống với nhau. Anh con trai là một tên ngốc. Một hôm anh ta nói với mẹ là muốn đi chu du thiên hạ, bà mẹ nói:
- Nhà mình nghèo như vậy, con đi thì lấy đâu ra tiền làm lộ phí, không thể đi được.
Ngày xưa, ở làng nọ có một người con gái làm nghề dệt vải. Mặc dù là một người có bản tính nhanh nhẹn, tháo vát và rất thông minh nhưng nàng lại lấy phải một người chồng đần độn, không làm được gì ra hồn cả.
Vào thời Hùng Vương thứ tám, có vợ chồng anh chàng họ Lưu, anh chồng thì hiền như cục bột, hiền đến đỗi mọi người phải lầm anh ta ngớ ngẩn đần độn, trái lại chị vợ khôn ngoan lanh lợi, ngày nào cũng đôn đốc chồng:
Ngày xưa có một bá tước già sống với cậu con trai, cậu ta là một tên đần độn hết chỗ nói, chả biết làm ăn gì cả.