Ở núi Mẫu Sơn, thuộc châu Lộc Bình, tỉnh Lạng Sơn xưa kia có một tay bợm ghiền á phiện tên là Điêu Văn Khái. Gần nhà tên Khái, từ mấy tháng qua, ông cọp chúa cứ đi tới đi lui rình rập kiếm mồi. Ông cọp chúa này ăn thịt người nhiều quá nên trở thành "tinh". khi thì tàng hình giả người hoặc giả dạng gấu ... để dễ bề hành động.
Cọp chúa nghĩ thầm:
- Còn mười ngày nữa, mình phải ăn thịt tên Khái, vì tên của hắn đã ghi rõ ngày giờ mãn căn dứt số trong sổ của Nam Tào. A! Ta đã có cách ...
Nghĩ vậy, cọp chúa bèn giả dạng người, đi tới lui gần chòi của tên Khái để làm quen. Tên Khái thật tình mời:
- Chào bạn! Bạn ở gần đây hả? Bấy lâu nay tôi ít khi đi dạo xóm nên chưa biết mặt bạn. Xin mời bạn hút á phiện với tôi cho vui.
Mùi á phiện thơm tho khiến cọp sảng khoái. Lần lần, cọp hóa ra ghiền á phiện, nằm bên cạnh tên Khái, suốt ngày cả hai người đàm đạo rất tương thân tương đắc.
Nhưng ngày giờ thi hành phận sự đã đến. Cọp đành nói thật đầu đuôi với tên Khái:
- Này anh bạn. Tôi đây vốn là cọp, hóa ra hình người để rình rập bắt anh và ăn thịt.
Tên Khái lồm cồm ngồi dậy, sửng sốt:
- Tội nghiệp tôi mà! Mấy ngày rày, tôi đối xử với anh như bát nước đầy, nào đã xảy ra điều gì khiến anh giận.
Cọp đáp:
- Tôi thương anh lắm, ngặt vì Nam tào ra lệnh như vậy, biết sao bây giờ?
Tên Khái mãi khóc lóc. Rốt cuộc, cọp bày ra một kế:
- Này anh Khái! Anh xem kỹ trong quyển sổ của Nam Tào. Mấy người tới số, bị tôi ăn thịt rồi đều có ghi dấu son. Còn đây là tên tuổi của anh rành rành. Bây giờ anh phải lấy chút ít móng tay, chút ít móng chân và vài sợi tóc mai cho tôi ăn đỡ. Đồng thời, anh chích đầu ngón tay cho tôi vài giọt máu.
Tên Khái vô cùng ngạc nhiên hỏi:
- Chích máu để làm gì?
Cọp đáp:
- Để tôi chấm làm dấu, hủy bỏ tên của anh trong sổ, còn móng tay, móng chân và tóc của anh thì tôi dùng mà ăn đỡ.
Thế rồi nhờ phương kế ấy, tên Khái được tiếp tục sống ở trần gian mà hút á phiện cho đến chết.
Qua câu chuyện kể trên, ta hiểu vì sao những người già cả, thủ cựu rất cẩn thận không để móng tay hoặc tóc rụng rơi rớt. Những món ấy tượng trưng cho sinh mạng của con người! Nếu lơ đễnh kẻ gian sẽ dùng nó mà thư, ếm, hoặc bày ra bùa mê hòng lường gạt của cải, ái tình.