TruyệnXưaTíchCũ.cOm

Cho tôi một vé về với tuổi thơ.

Trước Tiếp theo

Đánh giá: 5/5 - 0 phiếu
Cổ tích về Si-pây Ta-rô

Ngày xưa một ông thầy cúng thường đến các làng để cúng lễ cho dân. Một lần, đến một làng ven núi, ông thấy các nhà đang làm mochi (xay giã gạo). Nghĩ rằng thế nào mình cũng được mời cúng lễ, ông bèn đi qua các nhà để xem xét tình hình. Cuối cùng, ông thấy một nhà duy nhất trong làng không làm mochi. Ông quyết định vào nhà này. Nhà này to, rộng rãi, có vẻ giàu có, thế mà lại vắng vẻ, yên tĩnh, không thấy có người ra vào như những nhà khác.

(Xem truyện cổ tích Con lửng độc ác và sự trả thù của thỏ)

Thấy lạ, ông thầy cúng bèn lắng tai nghe ngóng. Hình như có tiếng khóc trong nhà. Bước vào nhà, ông thầy cúng nhìn thấy mọi người đang đứng quanh một cô gái xinh đẹp, và có lẽ đang khóc thương cho cô. Ông thầy cúng lên tiếng:

- Xin được hỏi, vì sao mọi người lại khóc?

Một người đàn ông, hình như là chủ nhà, lau nước mắt, trả lời:

- Bảy ngày nữa chúng tôi phải làm lễ hiến tế vị thần tại ngôi đền cổ trên ngọn núi kia. Từ lâu ở đây không ai biết vị thần đó là thế nào, nhưng cứ sau mổi vụ thu hoạch mùa màng phải hiến tế thần một cô gái trẻ, nếu không, giông tố sẽ nổi lên, cuốn sạch mọi thứ mà dân làng vừa thu hoạch được. Vì thế chúng tôi phải tế thần. Năm nay, đến lượt gia đình tôi. Chúng tôi phải hiến tế đứa con gái độc nhất của mình. Ôi! Đau xót quá! Chúng tôi đang khóc than cho số phận hẩm hiu đây.

Ông thầy cúng nghe xong liền bảo:

- Không biết trên thế giới còn nơi nào có kiểu hiến tế như thế này nữa không? Thôi, đừng khóc nữa! Tôi sẽ thay cô gái làm vật hiến tế. Cứ để cô ấy ở nhà.

Ông thầy cúng trèo lên ngọn núi có ngôi đền cổ. Ông thấy ngôi đền đã đổ nát. Cạnh ngôi đền có một cây to, giữa thân có cái hốc lớn, người chui lọt được. Ông chui vào cái hốc cây đó.

Nửa đêm, một lũ quỷ hình người xuất hiện. Chúng tới cửa đền rồi dừng lại. Một con quỷ, hình như là thủ lĩnh, hỏi:

- Si-pây Ta-rô có đây không?

Một con trong bọn trả lời:

- Tối nay Si-pây Ta-rô không đến.

Vừa lúc đó cửa đền mở. Tất cả bọn quỷ vào trong đền. Lắng nghe, ông thầy cúng thấy lũ quỷ hát:

Đừng nói gì, xin đừng nói gì

Đừng nói điều này với Si-pâv Ta-rô

Ớ Na-ga-ha-ma thuộc tỉnh Au-tni

Đừng nói điểu này với Si-pây Ta-rô

Su ten, su ten, sut ten ten, Bim ham, him ham.

Lũ quỷ hát đi hát lại bài hát ấy. Ông thầy cúng nghĩ: lũ quỷ này không có gì là ghê gớm, và hình như chúng sẽ bị chinh phục bởi một người tên là Si-pây ta-rô.

Ngay đêm đó ông thầy cúng trở lại nhà có cô con gái đến lượt bị đem hiến tế. Ông nói qua câu chuyên để mọi người yên lòng. Rồi ông đến thành phố Na-ga-ha-ma thuộc tỉnh Au-mi để tìm Si-pây Ta-rô. Đến nơi, gặp ai ông cũng hỏi có biết người nào tên là Si-pây Ta-rô không. Nhưng không ai biết người có cái tên đó. Thất vọng và mệt mỏi, ông thầy cúng ngồi nghỉ trên một phiến đá bên đường. Bỗng một con chó đốm to như một con bê đi đến bên ông. Ông chợt nghĩ: "Con chó này có thể đánh bại được lũ quỷ". Vừa lúc đó người chủ con chó đến và gọi nó: "Si-pây Ta-rô!". Điều đó càng khẳng định ý nghĩ của ông thầy cúng là đúng. Ông bảo người kia cho ông mượn con chó mấy hôm để cứu một cô gái. Được sự đồng ý, ông thầy cúng vội vàng mang con chó về làng nọ.

Còn ở làng, ngày phải đem cô gái đi tế thần đã đến, mà mọi người vẫn chưa thấy thầy cúng đâu. Gia đình cô gái không thể làm gì ngoài việc chuẩn bị đưa cô đi tế thần. Một chiếc quan tài đã được mua về, cô gái đã mặc bộ kimônô màu trắng (trang phục dùng cho người chết). Mọi người trong gia đinh cô gái đều khóc lóc thảm thiết, trái tim họ như tan nát. Vài người trong làng, thương cô gái, cũng khóc. Một số người thì bảo không nên chần chừ, cần đem cô gái đi tế thần, nếu không cơn giông tố khủng khiếp sẽ ập đến ngay.

Bố mẹ cô gái khẩn khoản xin mọi người hãy chờ thêm chút nữa.

Mọi người tiếp tục chờ. Nhưng vẫn không thấy ông thầy cúng trở lại. Cuối cùng, không thể chờ được nữa, họ đành đặt cô gái vào trong quan tài.

Lúc cô gái sắp được khiêng lên núi thì ông thầy cúng mang theo Si-pây Ta-rô trở về. Trông ông phờ phạc, thở hổn hển, vì phải chạy nhanh cho kịp. Mọi người ngừng khóc, vội vã mở nắp quan tài, đưa cô gái ra, rồi đặt ông thầy cúng và con chó vào trong quan tài. Ông thầy cúng giục:

- Hãy mang đi, nhanh lên!

Mấy người trong làng băn khoăn, vì nếu làm thế, thần sẽ phạt.

Nhưng rồi chiếc quan tài vẫn cứ được khiêng đi. Mọi người đặt quan tài ở trước cửa đền, rồi vội vã xuống núi ngay.

Đến nửa đêm bọn quỷ lại tụ tập trong đền. Chúng vừa nhảy quanh chiếc quan tài, vừa hát:

Đừng nói gì, xin đừng nói gì

Đừng nói điều này với Si-pây Ta-rô

Ớ Na-ga-ha-ma thuộc tỉnh Au-mi

Đừng nói điểu này với Si-pây Ta-rô

Su ten, sut ten, sút ten ten, him ham, him ham.

Lũ quỷ hát một lúc rồi mở nắp quan tài. Si-pây Ta-rô nhảy bổ ra chiến đấu với bọn quỷ hình người rất hăng. Ông thầy cúng cũng nhảy ra, giúp Si-pây Ta-rô đánh lũ quỷ.

Sáng hôm sau những người trong làng cho rằng ông thày cúng chắc đã bị thần ăn thịt, bèn kéo nhau lên núi xem sao. Đến ngôi đền, họ thây những con khỉ chết nằm rải rác khắp nơi. Một con khỉ đầu chó to lớn, lông nhọn như kim nằm chết nhăn răng, cổ bị Si-pây Ta-rô cắn rách toạc.

Từ đó, dân làng kia không bao giờ phải tế thần nữa. Họ sống yên vui, hạnh phúc.

(Hãy đọc thêm truyện cổ tích nhật bản hay Giúp gà lôi trả thù khỉ nhé các bạn)

 

Xem ngay truyện hay khác

  1. Sự tích dưa hấu (Tạo lúc: 04/03/2015)
  2. Sự tích trầu, cau và vôi (Tạo lúc: 04/03/2015)
  3. Vàng lấy con vua (Tạo lúc: 05/03/2015)
  4. Sự tích trái sầu riêng (Tạo lúc: 05/03/2015)
  5. Sự tích cây huyết dụ (Tạo lúc: 05/03/2015)
  6. Sự tích chim hít cô (Tạo lúc: 05/03/2015)
  7. Sự tích hoa cẩm chướng (Tạo lúc: 05/03/2015)
  8. Công chúa ngủ trong rừng (Tạo lúc: 05/03/2015)
  9. Chó sói và bảy chú dê con (Tạo lúc: 05/03/2015)
  10. Sự tích chim tu hú (Tạo lúc: 06/03/2015)

Bình luận hoặc góp ý về nội dung

Tìm kiếm


Danh mục

Chủ đề hay bạn quan tâm

Hài hước - vui nhộn