Thần Đất đã có lần bị một người ở trần gian đánh cho. Số là có một anh chàng nọ suốt năm làm ăn đầu tắt mặt tối mà cực khổ vẫn hoàn cực khổ. Anh ta rất bất bình khi thấy xung quanh mình mọi người đều giàu có sung sướng. Anh ta bèn quyết chí đi tìm ông Trời để hỏi cho ra lẽ.
Anh ta đi mãi hỏi thăm tìm về đường chân trời để từ đó mà lên Thiên đình. Đi đã được 90 ngày đường. Một hôm đến một khu rừng thì vừa trời tối, anh chàng phải nghỉ lại ở một gốc cây. Vì muỗi nhiều quá ngủ không được, anh ta phải dậy chặt cây khô đốt để hun muỗi.
Không ngờ trong số những cành cây khô có trầm hương và kỳ nam, khói thơm bay lên đến Ngọc Hoàng. Ngọc Hoàng bèn hỏi thần Đất xem người nào đốt hương và có việc gì.
Thần Đất bèn xuất hiện trước mặt con người đó hỏi định đi đâu và muốn gì? Anh chàng đáp;
- Tôi định đi kiện Trời vì Trời bất công, người ta thì sung sướng giàu có còn tôi thì nghèo khổ.
- Ta sẽ về tâu Ngọc Hoàng xin cho ngươi sống đến 100 tuổi. Muốn không?
- Không. Tôi không muốn sống 100 tuổi mà nghèo khổ, tôi chỉ muốn sống 30 tuổi mà giàu có.
- Thôi được. Dể ta về tâu hộ cho ngươi.
Nhưng anh chàng nọ níu chặt lấy Thổ thần và nói:
- Tôi mấy lâu nay đi tìm Trời đã mỏi cả chân nay gặp được ông, ông phải cho tôi đi theo để tôi đến giáp mặt Trời giãi bày một chút.
Nói rồi, nhất định không chịu buông thần Đất ra. Thần Đất nổi nóng bảo:
- Nếu thế thì ta sẽ tâu Ngọc Hoàng bắt ngươi nghèo hơn nữa.
Thần Đất tưởng dọa cho anh ta thả mình ra, nhưng không ngờ hắn ta nghe nói thế lập tức nắm lấy tóc thần Đất mà đánh. Thần Đất cả kinh phải đấu dịu rồi thừa dịp bất ý giật ra được và trở về tâu với Ngọc Hoàng. Ngọc Hoàng nghe kể về con người kỳ cục này nhưng cũng quyết định cho anh được như nguyện.
Người ta nói kết cục là anh chàng từ đó quả nhiên giàu có sung sướng. Nhưng biết mình chỉ sống được ít tuổi nên có bao nhiêu của cải phân phát cho mọi người tiêu chung. Cuối cùng những người này cầu Ngọc Hoàng cho anh ta sống thêm nữa. Ngọc Hoàng đổi ý cho sống đến 100 tuổi.