Adapa vốn là người phàm, là một công dân Sumer, một nhà hiền triết hay linh mục của đền thờ Ea ở thành phố Eridu (đôi khi được cho là con của thần Enki) được thần Enki ban cho món quà trí tuệ với trí thông minh siêu việt.
Tuy nhiên, một ngày nọ, Adapa đang câu cá ở vịnh Ba Tư, anh bị gió nam quật ngã xuống biển và trong cơn thịnh nộ, anh đã bẻ gãy đôi cánh của gió nam để nó không còn thổi được nữa. Gió nam không thể thổi trong bảy ngày khiến thần Anu tức giận. Adapa bị triệu đến để Anu xét xử, và trước anh đi, Enki cảnh báo anh không được ăn hay uống bất cứ thứ gì được mời vì chúng có thể giết chết anh. Anu yêu cầu Adapa giải thích cho hành động của mình. Ea đã chỉ cho Adapa lấy được cảm tình của Tammuz và Gishzida, những người bảo vệ cổng thiên đàng. An cũng cảm thấy mềm lòng khi nhận ra Adapa thông minh đến mức nào, và ban cho anh ta "thức ăn của sự sống" và "nước của sự sống" để được bất tử, nhưng Adapa từ chối cho đã hứa với Enki, và từ chối. Anh ta được đưa đến trước Anu, người hỏi tại sao anh ta sẽ không ăn hoặc uống. Adapa trả lời rằng Ea bảo anh như thế. Anu cười trước hành động của Ea và thả về.
Câu chuyện này được sử dụng như một lời giải thích cho sự sống hữu hạn của loài người, được cho là có liên quan tới câu chuyện về sự sa ngã của con người trong truyền thuyết Kitô giáo.
Ghi chép sớm nhất về huyền thoại Adapa là từ thế kỷ 14 TCN.