- Trang chủ >
- Cổ tích Nhật Bản
Ngày xửa ngày xưa, tại một làng nọ, có một ông lão và một bà lão tính tình hiền lành, chân thật. Ông bà lão không có con nên nuôi một con chó trắng và rất thương yêu nó.
Ngày xửa này xưa, tại đảo Oki có một chú trắng ngốc nghếch nọ.
Khi Keiko và Aratumi gặp nhau ở công viên, họ cầm tay nhau cùng bước đi trên những con đường nhỏ, và kỳ diệu thay, từ lúc nào cặp môi của họ đã xoắn xuýt với nhau trong một cái hôn dài.
Keiko là một cô gái Nhật Bản mồ côi cả cha lẫn mẹ. Từ nhỏ, vì nhà nghèo nên cô phải tự làm mội thứ để kiếm sống.
Ngày xưa, có một gia đình người nông dân nghèo khó, nhà chỉ có một mảnh ruộc nhỏ, nhưng lại có đến sáu người con. Sau này, mảnh ruộng đó sẽ về tay người con cả TaRô (TaRô). Nhưng với mảnh ruộng đó thì thật khó mà nuôi nổi cả một gia đình đông đúc.
Ngày xửa ngày xưa, ở một làng nọ, có một người nông dân nghèo sống một mình trong một căn nhà nhỏ. Anh làm việc quần quật cả ngày nhưng cuộc sống cũng chẳng khấm khá hơn. Vì vậy, đã hơn 40 tuổi mà chẳng có vợ con gì.
Ngày xửa, ngày xưa có một người tên là Gôm- bây. Anh ta đã gần bốn mươi tuổi mà vẫn chưa có vợ. Anh ta sống độc thân trong một túp lều siêu vẹo.
Có một sư thầy sống tại một ngôi đền trên núi. Ông ta có bồ và cô ta cũng sống ớ gần đó. Một hôm sư thầy cho mấy quả trứng vào trong một cái hộp và báo chú tiểu:
Một sư thầy và một chú tiểu ở một ngôi đển nọ cùng đi đến một vài nơi giảng đạo. Trên đường đi, chú tiếu buồn đi tiểu, chú tạt vào bên đường và định vén áo kimônô lên, nhưng sư thầy nói:
Xưa ở vùng nọ có một bác nông dân rất hiếu thảo và thương yêu cha mẹ. Khi cha mẹ bác mất, anh rất buồn.
Tại một làng nọ có hai gia đình sống cạnh nhau. Một gia đình thì rất giàu có sung túc. Còn gia đình kia thì lại rất nghèo. Họ chỉ còn lại hai mẹ con, người bố đã mất trước đó không lâu. Người con trai rất lười. Cậu ta không làm gì cả, suốt ngày chỉ ăn và ngủ nên mọi người còn gọi cậu ta là Ăn- Ngủ.
Ngày xưa đã lâu lắm rồi, khi người nào tới sáu mươi tuổi không còn làm được việc gì nữa là người ta đem bỏ họ ở một hẻm núi. Hẻm núi đó được gọi là "Hẻm núi người gịà bị bỏ rơi".
Ngày xửa, ngày xưa ớ thành phố Naha thuộc hòn đáo Okinaoa có hai me con người đàn bà nọ sông ớ đó. Khi cậu bé lên bảy thì người mẹ thường hay ốm yếu.
Ngày xưa, có hai vợ chồng nhà nọ rất nghèo. Họ nghèo tới mức không có tiền nộp thuế. Người vợ là một người tốt bụng. Một hôm người chồng nói:
- Mình ạ, tôi sẽ lên thủ đô để kiếm việc làm.
Tôi sẽ kiếm đủ tiền để trả tiền thuế, mình cứ ở nhà làm lụng cho tới khi tôi trở về.
Ngày xửa ngày xưa có hai người lái buồn, một già một trẻ. Họ thường cùng nhau đi buôn chuyến. Một ngày họ đi đến bờ biển thuộc làng Teraddomai. Họ đã thấm mệt sau một chặng đường dài nên họ ngồi nghi một lát.
Có một ông lào ở một làng nọ. Một hôm ông lào đi nhổ gốc rạ, nhưng ông không thể nhổ nổi một gốc nào. Ông lão đang lo lắng không biết làm thế nào thì một con khí đi đến và nói:
Ngày xửa ngày xưa có hai ông hàng xóm làm bạn với nhau: một ông thật thà, còn ông kia dối trá.
Có một điền chủ tên là Agari sống trong một khu nhà lớn. Gần ngồi nhà của lão điền chủ là hai vợ chồng người nông dân tên là Iri. Họ rất nghèo, không có tiền và cũng không có con cái.
Vùng nọ, có một tràng trai tốt bụng. Môt lần có một chàng trai trẻ đang đi dạo trên bờ biển. Anh dừng lại trước một vũng nước vì nhìn thấy một con cá tráp biển nhỏ dang bị một con cá lớn hơn đuổi bắt. Anh nói với con cá tráp:
Ngày xưa, ở một làng nọ có hai anh em, cha mẹ chết sớm. Người anh là một kẻ hẹp hòi tham lam, còn người em rất tốt bụng và thông minh.