Xưa ở vùng nọ có một bác nông dân rất hiếu thảo và thương yêu cha mẹ. Khi cha mẹ bác mất, anh rất buồn.
Một lần bác ta đi đến thành phố Êđo và vào một cửa hàng bán gương. Bác ta nhìn vào một trong những tấm gương. Và thực là lạ bác ta nhìn thấy rõ ràng là bố mình ớ trong đó. Bác ta rất ngạc nhiên và nói với người bán gương:
- Tôi không biết là bố tôi lại ở đây!
Rồi bác ta mua tấm gương đó đem về nhà. Đến nơi bác ta trịnh trọng đặt bố - tức là tấm gương vào trong ngôi điện thờ của gia đình, và hàng ngày bác ta vào đó để cúng lễ.
Vợ bác ta thấy vậy bèn hỏi: "Quái sao chồng mình làm gì trong điện thờ mà ngày nào cũng vào đó nhỉ?" Bà ta bèn vào trong điện xem sao. Bà ta thấy ngay khuôn mặt một người phụ nữ trong gương. Bà ta nổi cơn tam bành nói với chồng:
- A, lão già! Không có ai làm môt viêc đê tiên như ông. Ông đem môt con vợ lẽ về nhà và đăt nó ớ chồ trang trọng nhất trong nhà thế à! Trời ơi là trời!
- Bà nói cái gì vậy, đó là cha đẻ của tôi.
Và cứ thế hai người cãi nhau kịch liệt. Vừa lúc đó một bà xơ đi đến. Sau khi nghe họ lời qua tiếng lại, bà xơ nói:
- Hãy để tôi vào xem.
Bà xơ vào điện thờ và nhìn vào gương, bà thấy một bà xơ ở trong đó, bà quay ra nói vời người đàn bà:
- Ồ, người đàn bà đó đã ăn năn và trớ thành một bà xơ rồi, nên bà hãy tha thứ cho bà ta.
Và thế là mọi cuộc cãi cọ kết thúc.