Ngày xưa, cứ sang đông là ngôi làng nọ thường xuyên bị tuyết phủ, che lấp hết cả. Đến cửa ra vào cũng không mở được nên chẳng thể nào ra ngoài.
Người trong làng bị nhốt trong nhà, gặp bao phiền phức nên bàn với nhau:
- Muốn hỏi thăm tình hình hàng xóm mà không biết phải làm sao?
Thế là:
- Ừ nhỉ, tôi có ý kiến thế này. Chúng ta bắc qua ống tre rồi kéo từ lỗ thông khói trên mái nhà mình sang lỗ thông khói nhà bên cạnh mà nói chuyện.
Và ngay lập tức, ống tre dài được bắc từ mái nhà này sang mái nhà khác. Từ đó mọi người có thể nói chuyện với nhau qua hai đầu ống tre. Thế nhưng, trời mỗi lúc một lạnh, tự lúc nào, mọi người không còn nghe được tiếng hàng xóm của mình nữa.
Đến khi mùa đông dài đằng đẵng kết thúc, mùa xuân đến thì từ mái nhà vang lên nhiều tiếng nói. Nào là: