Ngày xưa có đôi vợ chồng già, nhà rất giàu có, trong nhà có nhiều tôi tớ, súc vật và ruộng nương, và ở trong một ngôi nhà rộng lớn quanh năm không sợ nắng mưa đói rét.
Một hôm hai vợ chồng dắt nhau đi dạo quanh vùng, bỗng gặp một trận mưa lớn là ướt hết cả áo quần. Hai vợ chồng thấy không có ai, liền cởi hết áo quần lấy nón che rồi dắt nhau về nhà. Về đến nhà, người chồng già thấy vợ lõa lồ lộ cả người cho là ngộ, đưa hai tay quay vòng quanh vợ bắt chước theo điệu gà trống ve vãn gà mái rồi cười ầm lên.
Giữa lúc hai vợ chồng đang đùa cợt, có một người khách qua đường, đứng đụt mưa ngoài hiên chợt nghe tiếng cười bên trong thì tò mò ghé mắt dòm vào. Chừng thấy vậy thì phá lên cười, cười nghiêng, cười ngửa, cười té lăn chiêng.
Chủ nhà chợt nghe tiếng cười ở bên ngoài thì giật mình, biết có kẻ biết chuyện kín của mình, bèn tức tốc mặc quần áo chạy ra, thì thấy khách qua đường nằm chết nhăn răng ở mái hiên. Sờ vào mình thấy còn ấm, chủ nhà nhớ lại tiếng cười lúc nãy, mới đoán chừng khách vì cười mà chết.