Ngày xưa, ở chợ Xuân thuộc tỉnh Hải Dương có một tên ăn trộm nhà nghề rất tài tình. Khách qua lại ngủ trọ ở đây chẳng mấy mgười là thoát khỏi bị nó lấy trộm hành lý. Một hôm có một người khách ghé quán trọ ở chợ nghỉ lại, mở túi bạc ra đếm rồi đặt ở đầu giường kê làm gối.
Tên trộm tài danh biết khách có của, giả làm giống hệt mèo đuổi bắt chuột, mấy lần chạm vào chân khách. Người khách ngồi lên đuổi mèo đi, đến khi nằm xuống thì túi bạc đâu mất.
Thấy sẵn cái nơm bắt cá ở quán trọ, khách cầm lấy lặng lẽ ra đi. Lần theo tiếng chó sủa, khách tìm đến một ngôi nhà có đèn, ở trong hai vợ chồng đang đếm bạc. Khách tống cửa mở rộng ra rồi đứng ở ngoài lên tiếng đòi chia của. Tên trộm vác gậy chạy thẳng ra đường, đuổi theo người lạ. Khách nấp ở chỗ tối để lẻn vào nhà rồi thừa lúc bất ngờ lấy cái nơm cá thình lình chụp vào đầu tên trộm, đoạn cạy rương lấy túi bạc ra, theo đường tắt về quán trọ.
Đến sáng hôm sau, khách vừa ngủ dậy đã thấy tên trộm lễ mễ mang gà xôi đến ra mắt xin làm đàn em, tỏ vẻ kính phục nói rằng trên mười năm ăn trộm trong nghề, nay mới gặp người tài giỏi hơn mình. Khách vui lòng cho biết quá khứ oanh liệt của mình, và nó đã bỏ nghề từ lâu song đến nay phải ra tay chẳng qua chỉ để lấy lại số bạc đã mất, rồi khuyên tên trộm nên đổi nghề làm ăn, giúp ích cho đời.