Ông Mẫn Công làm quan tuần phủ ở Hà Nam.
Lúc đi ghe, ông bị cướp kêu lại, ào qua lục soát của cải. Bọn cướp không thấy vật gì quý giá cả. Chúng lục tới lưng, ông Mẫn Công đem một sợi đai vàng ra mà nói:
- Ta nghèo lắm. Chỉ có món này là quý, bằng vàng của vua ban cho. Ngoài ra, ta không có của riêng.
Bọn cướp không nỡ lấy sợi đai.
Lại còn một ông quan khác tên là Trần Văn Khánh. Ông này về hưu trí đã lâu. Bỗng hôm nọ bọn cướp tới đánh phá. Ông Trần Văn Khánh nói:
- Đêm hôm tụi bây có công tới thăm tao. Ngặt tao không có vật gì xứng đáng. Trong rương còn năm ba bốn cuốn sách rách, tụi bây chịu khó lấy đỡ đem về cho con cháu nó học.
Bọn cướp bèn rút lui.
Hai câu chuyện trên đây lưu lại đời sau, cốt ý nêu lên đức thanh liêm. Hai ông quan này thanh liêm đến đỗi kẻ bất lương cũng phải động lòng.