- Trang chủ >
Warning: Undefined array key "parent_id" in /var/www/truyenxuatichcu/html/templates_c/05c9e395d3c95d61c72ea386087a42d9afb9be68_0.file.listBlockArticles.tpl.php on line 32
Ngày xưa có một nhà gồm ba nhân khẩu là bố, mẹ và con trai. Nhà có mấy mẫu đất xấu, ba gian nhà cỏ. Vì trời làm liền ba năm đại hạn hán, hoa màu trồng trọt chẳng thu được chút gì. Muốn đỡ đói lòng, trong nhà từ hòm rương, bàn ghế... đều bán sạch để mua lương thực mà vẫn chẳng đủ ăn. Quả thật đã hết cách, họ đành bỏ mấy mẫu đất bạc màu, khoá quách ba gian nhà cỏ ...
Ngày xưa, ở làng kia có một gã nhà giàu. Ngôi nhà của gã nằm ngay bên đường, còn trước cổng có một cây dâu đã nhiều năm, to lớn um tùm.
Lần ấy, một bác dân nghèo đi qua, dừng chân nghỉ lại dưới bóng mát của cây dâu. Gã nhà giàu chạy ra, sừng sộ với khách qua đường:
Lang Mỗ ở Bành Thành, vốn con nhà thư hương. Thuở ấu thơ đã được nghe cha bận đến các sách quý và các độc bản ở trong nước, lại thường được nghe cha luận cùng các bạn hữu của người về các loại thư quyển, và các thi nhân đời cổ.
Năm xưa trong thôn Trường Lĩnh ở phía đông núi Lao Sơn là Phùng Sinh năm vừa mười tám tuổi, nghe mẹ kể là bố chàng lên núi đào sâm đã mười mấy năm chưa thấy về, Phùng Sinh bèn đi tìm bố.
Thời Tống bên Trung Quốc có một anh nông dân trồng được mấy mẫu ruộng, phía đầu mảnh ruộng có một cái cây to. Một hôm đang cày ruộng đột nhiên có một con thỏ chạy như tên bắn đến, đâm sầm vào gốc cây to kia, gãy cổ ngay lập tức, chết thẳng cẳng. Anh ta vội bỏ cày ruộng, chạy vội đến nhặt con thỏ lên, vui mừng nói:
Ngày xưa có một ông già sống với hai con, một trai và một gái. Ông bố và người con trai đan giỏ tre, còn người con gái giúp bố và anh thổi nấu và coi sóc công việc nội trợ. Cả gia đình chăm chỉ làm lụng suốt ngày này sang tháng khác, thậm chí cả đêm hôm.
Ngày xưa ở Bắc Thiên Trúc có một người thợ mộc, tay nghề rất cao, mọi người gọi anh là mộc sư. Mộc sư đẽo đục, khắc chạm làm ra một cô gái bằng gỗ, hình dáng rất đẹp. Đôi mắt to đen nhìn thẳng, quần áo lúc nào cũng như mới, chẳng khác gì một người thật. Người gỗ lại biết đi tới đi lui, biết rót trà mời khách, chỉ là không nói được mà thôi.
Ngay xưa, dưới trướng một vị quốc vương có hai quan đại thần, một người là hoạ sĩ, một người là thợ mộc, mỗi người có một tài riêng.
Hoạ sĩ rất ghen ghét với người thợ mộc, chỉ tìm cách giết hại ông để được quốc vương trọng dụng riêng mình.
Ngày ấy, đã lâu lắm, có một người chăn gia súc nghèo sống trên đất của người Khan. Vốn vợ chồng ông có ba người con. Nhưng chẳng may, chúng đều đã chết sớm cả.
Mãi cho đến một ngày mùa đông nọ vợ người chăn gia súc lại sinh được một cậu bé. Họ rất vui nhưng không khói lo lắng, vì không biết sẽ nuôi nấng câu bé ra sao khi tài sản của họ không có gì ngoài một ...
Ngày trước ở phủ Nghi Châu có Dương Gia trang. Trong trang có nhà địa chủ tên là Dương Hưng. Người này ỷ mình lắm tiền mạnh thế, đối với làng xóm thường bắt chẹt bóp nặn, lừa nam ép nữ, không có điều ác nào lão không làm. Dân làng mỗi khi nhắc đến lão lại căm hận nghiến đến đau cả răng, bèn đặt cho lão cái biệt hiệu "Dương lão hổ" (Con hổ họ Dương).
Vellamo (Wellamo) là nữ thần của nước, sông hồ và biển cả trong thần thọai Phần Lan, vợ của thần biển Ahto (hoặc Ahti). Hai vợ chồng sống trong cung điện Ahtola dưới đáy biển. Bà thường được mô tả là một nữ thần cao lớn, vô cùng xinh đẹp và tốt bụng, thường kiểm soát các cơn bão và sóng biển nhằm bảo vệ các thủy thủ và ngư dân, giúp đỡ cho họ những hải trình bình ...
Thần Nông Viêm Đế có người con là Đế Lâm Khôi còn gọi Đế Đồi. Có thông tin gọi là Đế Tiết hay Đế Tiết Vương. Dân gian gọi là Đức Thánh Cả. Sau khi Viêm Đế chết truyền ngôi cho Đế Đồi và trở thành vị vua thứ hai của triều đại Thần Nông, theo Sử Ký Tư Mã Thiên phần bổ Tam Hoàng bản kỷ và Tư trị thông giám phần ngoại kỷ thì ông chính là con trai trưởng của Thần Nông.
Tryền rằng vào đời vua Nghiêu, mười mặt trời xuất hiện một lần, chiếu sáng trên không hết năm này qua năm khác. Không gian trở thành thế giới của các mặt trời, khí nóng hun đốt trái đàt, cây cối, lúa
ngô khô héo hết cả, cho đến sắt, đồng, cát, đá cúng phải mềm ra. Loài ngưòi cảm thấy nghẹt thở, máu nóng trong cơ thể gần như sôi lên. Trên mặt đất sắp sửa ...
Ngày xưa có hai vợ chồng già sống ở vùng núi Sở Tư Dã. Hai ông bà có hai anh con trai và một người con gái. Khi con gái khôn lớn, cô đi lấy chồng và theo chồng đến một nơi xa, còn hai anh con trai lấy vợ và ở lại sống cũng cha mẹ. Họ sống sung túc, êm vui.
Một bác nông dân vai vác cày, tay dong con trâu ra đồng cày ruộng.
Bùn ruộng lõng bòng, chân trâu cắm sâu vào trong bùn ngập đến bụng. Trâu khó khăn nặng nhọc, bước thấp bước cao kéo cày dưới ruộng bùn iầy. Cày đã lâu mà chỉ mới được một góc ruộng to bằng tàu lá chuôi. Bác nông phu bực tức lấy roi đánh bừa vào mông trâu, chửi rủa luôn miệng:
Đến khi bố mẹ lìa trần, anh ta không quay về nhà nữa. Người trong thôn bảo anh ta bị gia đình hồ ly kén ở rể rồi.
Ngày xưa ở làng Bình Tư Khởi có một người đàn bà góa sống với đứa con trai tên là Bàn Vương. Hai mẹ con không có lây một tấc đất cắm dùi, vì thế người mẹ phải vào núi hái củi ra chợ bán, còn đứa con trai phải đi chăn bò thuê.
Từ đó về sau, Hưởng Vu Phần khác hẳn trước. Chàng xuất gia làm sư, lại uống rượu lại, càng uống dữ dội hơn. Ba năm sau thì chết.
Ngày trước có một ông già cứ sớm tinh sương lại dậy đi nhặt phân. Một hôm ông thấy ở trong một cồn nhà gác có mấy con hồ ly đang đùa bỡn với nhau. Chúng ham vui quên cả trông con cái, có một con hồ ly con từ trên nhà gác ngã lộn xuống nằm lăn quay ra đất.
Thủa xa xưa trên trời xuất hiện ha vì sao sáng chói và rực rỡ. Một vì sao nóng, vì sao kia lạnh, và hai vì sao ây không bao giờ xa rời nhau.
Còn ở dưới đất, nơi thôn làng kia có một cô gái tên là Thái Dương. Cô gái rất thông minh và vô cùng xinh đẹp, mọi người trong vùng đều khen ngợi có.