Loài hoa Dạ lý hương là loài hoa trắng chỉ hé mở khoe sắc và tỏa hương thơm ngào ngạt trong đêm. Hương thơm đặc biệt ấy như gợi nhớ nụ cười hiền dịu, như bàn tay tần tảo của một người vợ hết lòng vì chồng, đấy là nàng Dama xinh đẹp bao dung.
Câu chuyện xảy ra vào thời xa xưa, khi các cộng đồng dân cư và những ngôi làng nhỏ ở Philippines được sultan và datu hoặc tù trưởng bộ tộc cai trị.
Họ là những người rất được thần dân yêu mến. Họ được phục vụ và tôn kính như các vị thần. Do đó những người cai trị có thể làm bất cứ điều gì mà mình muốn, bao gồm cả việc kết hôn với bất kỳ người phụ nữ nào.
Trong số các datu có một người là Makisig. Khi còn trẻ, datu Makisig là chàng trai rất khôi ngô và khỏe mạnh. Đó là lý do tại sao datu này được nhiều thiếu nữ làng bên để ý và muốn trở thành vợ của anh. Các thiếu nữ này không phải là những người bình thường, mà họ là con gái của những người cai trị khác. Nhưng trong số đó không có ai chiếm được trái tim của datu Makisig.
Rồi một ngày nọ, anh đến thăm vùng đất xa xôi nhất của. Khi này anh trông thấy một thiếu nữ xinh đẹp có tên Dama, ngay lập tức trái tim anh rung động. Datu Makisig đối xử với Dama rất ân cần và lịch thiệp. Anh thậm chí còn cho ba mẹ của cô gái đáng yêu biết rằng anh rất yêu người con gái này.
Chính vì vậy datu Makisig đã chiếm được trái tim của người thiếu nữ. Không lâu sau đó họ đã kết hôn cùng nhau.
Kể từ đây Dama trở thành người vợ hiền hậu và rất chu đáo của Makisig. Sự hiện diện của cô làm ngôi làng nhỏ của datu Makisig trở nên sáng bừng. Không chỉ thế cô còn thu dọn nơi ở của Makisig rất gọn gàng và sạch sẽ. Cô cũng trang trí thêm các vật dụng đáng yêu bên trong căn nhà, và luôn chuẩn bị những món ăn ngon cho chồng cùng những người khách ghé thăm.
Rất nhiều người đã ca ngợi đôi vợ chồng và nói với datu Makisig rằng: "Anh thật may mắn khi có được người vợ như vậy. Cô ấy không chỉ là một cô gái rất xinh đẹp mà còn là người phụ nữ tốt bụng. Cô ấy cũng nấu ăn rất ngon".
Nhưng không dừng lại ở đó, để chồng có giấc ngủ ngon hơn Dama thường xịt một ít nước hoa trong căn phòng của mình.
Cuộc sống hạnh phúc của cặp đôi kéo dài trong nhiều năm. Nhưng có một điều mà Dama không thể nào cho chồng để gia đình được hạnh phúc trọn vẹn, đó chính là một đứa con thừa kế.
Đây cũng là lý do tại sao datu Makisig đã thay đổi thái độ với Dama. Anh không còn ăn những bữa cơm thơm ngon mà Dama chuẩn bị và đôi khi anh thậm chí còn không về nhà vào buổi tối. Datu Makisig cũng hiếm khi trò chuyện với vợ mình.
Trước sự thay đổi của người chồng yêu quý Dama cảm thấy vô cùng buồn bã. Nhưng càng như vậy thì cô càng làm việc chăm chỉ hơn chỉ để làm hài lòng chồng mình. Có những đêm Dama không ăn và không ngủ chỉ để chờ chồng về. Điều này đã khiến cô ngày càng suy kiệt. Không lâu sau, Dama ngã bệnh.
Và rồi cuối cùng, datu Makisig cũng trở về nhà, anh vẫn ngửi thấy mùi nước hoa ngọt ngào mà vợ hay phun khắp phòng. Nhưng thay vì thấy người vợ luôn chờ đón mình, lần này khi datu Makisig bước vào nhà, anh lại nhìn thấy Dama đang nằm mê man trên giường.
Ngay sau đó, những thầy thuốc trong làng đã được mời đến. Họ ngồi xung quanh và quan sát Dama ốm yếu rồi nói với datu Makisig rằng: "Người cai trị yêu quý của chúng tôi ơi, vợ của ngài đã bị bệnh rất nặng".
Datu Makisig cảm thấy vô cùng thương tiếc cho những gì đã xảy ra với người vợ của mình. Anh vuốt ve đôi má của cô và ôm hôn Dama để cầu xin sự tha thứ.
Khi trông thấy Makisig, Dama cảm thấy rất vui vì anh đã về nhà. Cô mở mắt ra và nhìn người chồng yêu quý với một nụ cười nở trên môi.
Bằng giọng nói yếu ớt Dama thì thào nói với chồng rằng: "Cảm ơn vì anh đã về nhà, tình yêu của em! Em muốn chăm sóc anh nhiều hơn nhưng Thượng đế muốn đưa em đi ngay bây giờ. Tạm biệt Datu yêu quý của em!".
Trước sự ra đi của Dama cả làng đã than khóc. Riêng Datu Makisig thì vô cùng ăn năn vì những gì mình đã làm. Và khi anh nhận ra rằng mình yêu vợ nhiều đến thế nào thì mọi thứ đã muộn.
Về sau, Makisig phát hiện một loại cây kỳ lạ mọc trên mộ của vợ mình. Anh chăm sóc chu đáo cho cái cây này và cầu nguyện mỗi ngày để mong cái cây luôn tươi tốt.
Nhiều ngày và nhiều tuần trôi qua, cái cây lớn lên nhanh chóng và ra hoa.
Nhìn thấy được điều đó Makisig đã khấn nguyện rằng: "Con cảm ơn Đấng Tạo hóa vì đã cho cái cây này tươi tốt. Cảm ơn Ngài vì đã lắng nghe lời cầu nguyện của con và để lại cho con một ký ức về Dama yêu quý".
Vào buổi tối ngày hôm đó khi Datu bước vào trong phòng để nghỉ ngơi, anh đã ngửi thấy mùi hương mà Dama vẫn hay dùng để xịt phòng khi còn sống. Anh cảm thấy dường như Dama đang ở đây. Vì vậy, datu Makisig đưa mắt nhìn xung quanh để tìm nơi phát ra hương thơm ngào ngạt ấy, nhưng lại thất vọng vì không tìm ra.
Tuy nhiên, sau đó anh nhận ra rằng nó có thể đến từ một nơi nào đó bên ngoài cửa sổ. Và dường như hương thơm đó xuất phát từ ngôi mộ của Dama. Nghĩ thế nên anh vội vã chạy ra khỏi sân và đi đến bên mộ của người vợ yêu quý, nơi có bụi cây lạ.
Cũng kể từ đó, mỗi khi màn đêm buông xuống datu Makisig thường ngồi cạnh loài cây kỳ lạ và ngửi những bông hoa có hương thơm ngọt ngào mà Dama yêu quý đã để lại cho anh.
Nhiều năm trôi qua, khi người Tây Ban Nha đến Philippines, họ đã đi vào ngôi làng nhỏ mà datu Makisig cai trị. Lúc này họ nhìn thấy một bụi cây xanh tươi bao quanh nơi ở của datu.
Khi những người Tây Ban Nha hỏi thăm dân làng họ biết được câu chuyện tình yêu đằng sau những bông hoa có mùi thơm ngào ngạt, chỉ tỏa hương vào ban đêm.
Vì hương thơm này chỉ có thể được ngửi thấy khi hoàng hôn buông xuống, vì nó nảy mầm trên mộ của Dama và nó cũng sở hữu mùi hương giống như loại nước hoa mà cô thường dùng, nên họ đã bắt đầu gọi loài cây bụi này là Dama de noche.