Có một vị vua rất quý trọng người Do Thái trong vương quốc của mình. Nhưng các viên quan cận thần thì không ưa gì họ và luôn tìm cách hại họ. Họ hãm hại những người Do Thái bằng những lời rèm pha để nhà vua cũng phải căm ghét họ.
Một hôm, hoàng tử bé nhỏ đang chơi trong vườn, bỗng nhiên xuất hiện năm người đàn ông tiến đến tóm lấy, trói lại và mang ra vùng ngoại ô thành phố. Bọn chúng giết cậu bé và đem xác cậu đặt trong thánh đường.
Nghe tin con trai bé nhỏ của mình bị giết và xác tìm thấy ở thánh đường, nhà vua vô cùng đau đớn và giận dữ. Người cho gọi giáo sĩ đến, lớn tiếng hỏi:
- Người ta đã làm gì với ta thế. Tất cả các ngươi đều có tội trong cái chết của con trai ta. Ta sẽ giết hết tất cả những người Do Thái trên đất nước này!
Ông giáo sĩ xin đức vua hãy hoãn lệnh đó trong ba ngày để ông tìm ra sự thực và kẻ giết người kia. Nhà vua đồng ý. Giáo sĩ bèn lệnh cho tất cả thần dân của ông hãy ăn chay cầu nguyện và phân phát của bố thí cho tới khi nào người đàn ông tội lỗi bị phát giác.
Đêm đó trong giấc mơ ông giáo sĩ gặp một ông già, người biết hết mọi điều xảy ra: ông lão nói rằng chính năm viên quan cận thần của vua đã giết đứa trẻ. Ông già còn dặn giáo sĩ ngày hôm sau phải làm gì. Ông lão đó không ai khác ngoài giáo đồ Elijan.
Ngày hôm sau ông giáo sĩ đến cung điện và xin đức vua hãy đem xác con trai mình về. Xác đứa trẻ được mang về cung điện. Giáo sĩ đặt nó lên một cái bàn trước mặt vua và các viên quan cận thần. Ông lấy một cái gậy chạm vào trán đứa trẻ, sau đó chạm vào trán của chính ông ta. Trong khi cầu nguyện ông không để ý gì đến xung quanh. Ông chỉ tập trung toàn bộ suy nghĩ vào Chúa.
Bỗng nhiên hoàng tử bé mở mắt và ngồi dậy. Giáo sĩ nói với hoàng tử:
- Hãy kể đi! Người đã bị giết như thế nào?
Hoàng tử há miệng ngáp như sau một giấc ngủ say và bắt đầu nói:
- Tôi đang chơi ở trong vườn thì năm người đàn ông này đến bắt tôi: - Hoàng tử vừa nói vừa chỉ vào ba viên quan cận thần. - Người này, người này, người này và hai người nữa. Họ đem tôi ra ngoại ô thành phố. Sau đó một người trong số họ đã rút dao ra. Tôi khóc và xin ông ta đừng giết tôi, nhưng ông ta không để ý đến lời cầu xin của tôi và đã đâm tôi bằng con dao cầm trong tay. Máu của tôi chảy ra xung quanh và bắn cả vào một hòn đá to cạnh chỗ tôi nằm.
Nói xong hoàng tử nhắm mắt lại, nằm xuống và chết lại lần thứ hai.
Nhà vua ngay lập tức ra lệnh cho lính đi tìm hòn đá đã dính máu của con trai mình. Đúng là họ đã tìm thấy hòn đá đó, mang về cho nhà vua. Lập tức năm viên quan cận thần xấu xa kia bị giết. Còn những người Do Thái được nhà vua tin tưởng và tôn trọng cho tới ngày cuối đời.