Ngày xửa ngày xưa tại một ngôi làng kia có một cô gái rất xinh đẹp. Mọi người xung quanh đều hết sức trầm trồ khen ngợi nhan sắc của cô khiến cô đột nhiên có nguyện vọng rất thầm kín là có thể gả cho hoàng tử. Ngày nào cũng vậy, cô chăm chỉ đi chợ để mua hương, rồi đến ngôi đền ở trong vùng để cầu thần mong thần phù hộ mình có thể như ý nguyện lấy được người chồng là hoàng tử.
(Đọc truyện cổ tích Bốn cô gái muốn lấy chồng hoàng tử)
Ở chợ ngày bấy giờ có một người là lái buôn hương. Bởi vì thấy một cô gái rất đẹp lại thường hay lui tới chỗ gánh hàng hương của mình thì hắn thường buông thả những lời trêu ghẹo, nhưng là lần nào hắn cũng bị cô gái ấy nghiêm sắc mặt lại và cự tuyệt. Nhưng mà hắn vẫn cố tìm cách để mà lân la và gạ chuyện không chút nản chí. Vào một hôm nọ, hắn đột nhiên tò mò muốn tìm hiểu xem ngày nào người con gái xinh đẹp kia cũng đi mua hương về làm gì. Vì vậy nhân lúc cô gái vừa mua hương xong chuẩn bị ra về thì hắn vội vàng gửi người quen gánh hàng của mình, sau đó lén lén lút lút để bén gót đi theo. Khi thấy cô gái kia vào trong đền thì hắn cũng đi vào theo. Hắn đứng nấp ở sau cánh cửa, và hắn đã nghe được toàn bộ lời khấn cầu rì rầm mà nàng nói, cũng hiểu rõ ràng những điều mà nàng mong muốn.
Vào một lần khác, khi cô gái đã mua xong số hương mình cần thì hắn đã nhanh chân chạy trước đến chỗ đền thờ, sau đó lén nút nấp vào phía sau của pho tượng thần. Sau khi nghe cô gái vừa khấn xong thì hắn ở sau tượng mới nói vọng ra, còn cố ý giả giọng làm thần để phán rằng:
- Một cô gái như nhà ngươi thì sao lại dám đòi được lấy chồng là hoàng tử cơ chứ? Ở trên sôt của thiên đình vốn đã định sẵn ngươi sẽ trở thành vợ của người làm lái buôn hương ngoài chợ kia. Số ngươi đã định sẵn là thế rồi, không thể nào làm khác được đâu!
Cô gái quỳ phía dưới đã nghe rất rõ ràng lời phán truyền của thần, bởi vậy bèn lủi thủi cầm đồ trở về nhà, trong bụng thì cứ đinh ninh rằng mình sẽ không thể nào tránh được khi số trời vốn đã định như thế.
Ngay hôm sau,lúc cô gái đi ra chợ thì người kái buôn hương kia lại tiếp tục thả những lời ong bướm dụ dỗ, tuy nhiên không hề giống như những lần trước đây, lần này cô gái lại bắt lời hắn. Trong lòng hắn cũng biết rõ rằng mưu mẹo mà mình bày ra đã có được kết quả, bởi vậy mà hắn ra hết sức mình để tán tỉnh cô, cuối cùng thì con cá nhỏ cũng đã cắn phải câu. Nhưng bởi vì người lái buôn hương lại nghĩ ra rằng mình bây giờ tuổi tác cũng đã khá lớn, nếu như đưa đến nhà cô gái kia lễ vật dạm hỏi thì chắc chắn cha mẹ của nàng sẽ không bao giờ đồng ý lời cầu thân và gả con gái cho hắn. Chính vì thế mà hắn đột nhiên nảy ra ý định muốn tìm cách để dỗ dành cô gái kia theo không mình, sau đó kín đáo để đưa nàng theo mình trốn về nhà, về quê của hắn. Nhưng cũng phải hành sự sao cho bà con cùng xóm giềng cô gái khi không ai hay biết, chứ nếu không hắn lại lo lắng bọn họ lại đến ngăn trở chuyện này. Hắn liên tục rót những lời mật ngọt vào tai cô gái, khi miếng mồi ngon của hắn đã mười phần đều chắc ăn rồi thì hắn lập tức hẹn cô gái đến gặp mình vào một ngày kia ở tại một lùm cây phía sau chợ, sau đó hắn sẽ theo kế hoạch đưa nàng đi trốn.