Yêu quái với cái tên Ao Andon có nghĩa là "Lồng đèn xanh", xuất hiện trong các buổi kể chuyện ma. Thức ăn của nó là nỗi sợ hãi của con người.
Có những yêu quái chọn ăn thịt người để sống, có những yêu quái thì lại sống nhờ việc ăn nỗi sợ của con người khi trông thấy họ. Ao Andon là một yêu quái đặc biệt, vì nó chỉ xuất hiện trong một nghi lễ được tổ chức. Nghi lễ ấy gọi là "Hyakumonogatari Kaidankai", tức “Bách vật ngữ quái đàm hội”. Người ta thường bắt đầu nghi lễ vào những đêm không trăng, khi trời đã tối hoàn toàn (khoảng từ mười giờ tối tới hai giờ sáng), trong một căn nhà ba gian và chỉ thắp sáng duy nhất gian thứ ba. Trong căn phòng ấy sẽ được thắp một trăm cây nến, cùng một chiếc gương nhỏ đặt trên bàn. Những người tham gia nghi lễ chỉ được mặc áo xanh, không được phép mang theo bất kì vật gì dù là thanh kiếm – vật được tin là thứ duy nhất chém được ma quỷ. Họ ngồi trong gian phòng thứ nhất, kể cho nhau nghe về câu chuyện ma bất kì được nghe hoặc đã trải qua, sau đó sẽ tới gian phòng thứ ba, thổi tắt một ngọn nến, nhìn vào trong gương rồi quay ra gian đầu tiên. Tới khi câu chuyện thứ một trăm kết thúc, bóng tối phủ lên toàn bộ ba gian phòng. Lúc này, Ao Andon sẽ xuất hiện.
Suốt thời kì Edo, một hoạt động phổ biến vào mùa hè của tầng lớp quý tộc là tụ tập và kể chuyện ma, với hi vọng là những cơn ớn lạnh từ các câu chuyện có thể xua tan cái nóng như thiêu như đốt. Những buổi kể chuyện ma này được gọi là Hyakumonogatari Kaidankai – Bữa tiệc của 100 câu chuyện ma. Trong những bữa tiệc này, một trăm cây nến sẽ được thắp lên và đặt bên trong những chiếc lồng đèn giấy màu xanh được gọi là "andon" nhằm tạo nên không khí ma quái phù hợp để kể chuyện. Suốt buổi tối, người tham gia sẽ lần lượt kể những câu chuyện ngày càng kinh dị hơn về yêu quái, quỷ, hồn ma, và những thứ kỳ bí khác. Sau mỗi câu chuyện, một cây nến sẽ bị thổi tắt. Cho đến khi còn duy nhất cây nến thứ 100, ánh lửa xanh lờ mờ tạo nên những cái bóng dài kỳ dị bao phủ căn phòng tối tăm.