Câu chuyện lưu truyền giữa những người Inupiat (Người Eskimos phía Bắc Alaskan), Bắc Cực.
Kể rằng, ngày xưa, có người anh trai và cô em gái bị ăn thịt bởi bầy sói và họ biến thành tuần lộc. Ở Point Barrow từng xảy ra một trận khan hiếm thức ăn. Tất cả mọi người đều chết ngoại trừ Alana và anh trai cô. Hai anh em đi tìm kiếm những người khác, nhưng trên đường đi họ bị vây và ăn thịt bởi một bầy sói đói (những kẻ mà lúc thì là sói, lúc lại là con người).
Một bà lão trong số đó đã hỏi xin được giữ xương của lũ trẻ. Bà trải da tuần lộc lên sàn rồi đặt xương của hai đứa lên đó. Sau đó bà phủ dạ dày của một con hải tượng lên và hát một bài hát ma thuật. Ngay tức khắc, đống xương bắt đầu di chuyển và hai đước trẻ trở lại làm người, mặc những bộ quần áo làm từ da tuần lộc.
Cuối cùng hai anh em đi vào vùng nội địa. Hai đứa đột nhiên gặp một đàn tuần lộc và vô cùng ngạc nhiên khi cả hai có thể lại gần chúng mà không khiến chúng giật mình. Khi hai đứa trẻ đi cùng với đàn tuần lộc, chúng nhận ra mình cũng biến thành tuần lộc. Suốt những ngày tiếp theo, hai anh em học cách sống như một con tuần lộc. Chúng đào tuyết để tìm đám rêu đang bị che phủ. Dù vậy, đối với Alarana và anh trai, rêu dường như có vị giống như thức ăn của con người như gan và da cá voi. Chúng cũng học cách ăn cỏ đồng thời để mắt tới đám thợ săn và những kẻ thù khác của loài tuần lộc. Để khi thợ săn đặt bẫy săn đám tuần lộc, Alarana cùng anh trai đều có thể tránh né, không bị bắt bởi hai đứa nhớ cách mà những chiếc bẫy hoạt động.
Vào ban đêm, cả hai sẽ tiến gần đến khu dựng trại của các thợ săn và nghe họ trò chuyện. Alarana nhớ con người đến độ cô cùng anh trai cuối cùng cũng gỡ bỏ những chiếc áo khoác từ da tuần lộc và đi về phía khu trại. Tại đây cả hai được chào đón và những người thợ săn kể về kết quả tồi tệ của chuyến đi của họ. Alarana tổ chức một buổi chiêu hồn và thuyết phục những linh hồn cho phép các con vật bị bắt. Nhưng cô nói với đám thợ săn rằng có một điều kiện. Một con tuần lộc đặc biệt phải được để lại cho cô, không ai khác có được nó. Dù vậy, giống như vẫn thường xảy ra, có một người thợ săn tham lam đã giữ con vật cho riêng mình. Vì vậy Alarana và anh trai mình khoác chiếc áo khoác của mình lên và quay trở lại khu rừng như những con tuần lộc. Những người thợ săn ở khu trại ấy chẳng bao giờ có thể đạt được nhiều lợi phẩm khi săn tuần lộc nữa.