Ông lão nọ sống hiền lành nhân đức, cuộc sống đủ ăn, đủ mặc. Đằng xóm có tên bất lương nọ lén ăn cắp của ông một con vịt.
Về nhà, sau khi ăn thịt con vịt ấy, mình mẩy của tên trộm nọ trở nên ngứa ngáy khác thường, lông vịt mọc lú ra khắp cả châu thân.
Biết là thánh thần quở phạt, tên nọ ngày đêm cầu khẩn. Thần nhân hiện về báo mộng rằng:
- Mi phải lại nhà ông già nhân đức nọ, xin ổng chửi mi một tiếng, tức thì lông vịt sẽ rụng hết.
Trời hừng sáng, tên nọ đến tìm ông lão mà nói trớ rằng:
- Tôi nghe nói ông mất một con vịt. Thằng ở nhà kế bên tôi ăn cắp. Nếu ông chửi một tiếng thì nó hoảng sợ, đem lại trả liền.
Ông lão nói:
- Mất còn, còn mất cũng không sao. Hơi đâu mà chửi cho mệt, không có bằng cớ, thêm mang tội.
Túng cùng, tên ăn trộm bèn khóc lóc, nói sự thật:
- Nếu ông không chửi thì tôi đau đớn khó chịu lắm, lông vịt mọc cùng mình.
Ông lão động lòng chửi một tiếng. Tức thì mình mẩy tên nọ trơn như cũ.