Đàn ông mỗi người có một bộ râu khác nhau.
Người thì râu rậm, người thì râu còi.
Sự tích như vầy: Thuở xưa có hai kiểng chùa, một để thờ Phật ông, một để thờ Phật bà. Đàn ông có việc cầu khẩn thì vào kiểng chùa thứ nhất; đàn bà thì vào kiểng chùa thứ nhì.
Hễ ai muốn có bộ râu ba chòm cho lịch sự thì vào chùa thứ nhất. Họ sẽ được toại nguyện.
Nhưng năm đó, có người vì ở xa đến nên không rành, nhè nhẹ vào chùa Phật bà mà cầu nguyện. Phật bà hỏi:
- Nhà ngươi muốn gì?
Người nọ đáp:
- Xin được bộ râu tốt.
Phật bà bèn hạ lệnh cho Ngọc Nữ đem râu giả lại gắn vào cằm anh nọ. Ngọc Nữ có tánh e thẹn, không muốn lại gần đàn ông nên đứng ở xa mà phóng tới từng sợi râu. Vì vậy, râu cắm không được khéo, chỗ quá rậm, chỗ thì lưa thưa mấy sợi còi.