Ngày xửa ngày xưa khi những chú gà xuất hiện những chú gà trống nào cũng có một cái mào đỏ chót rất đẹp. Những chiếc mào mang màu đỏ rực rỡ như ánh nắng mặt trời. Vào mỗi buổi sáng gà Mơ rất thích soi mình trong những vũng nước để nhìn ngắm chiếc mào đẹp như một chùm hoa trên đỉnh đầu.
Buổi sáng thức dậy chú gà Mơ vươn vai vẫy chào buổi sáng và cất vang lên bài hát thường ngày chú vẫn hát vang. Đi đến đâu chú cũng hát vang khắp mọi vùng. Mọi vật đều hướng ánh mắt của mình vào gà Mơ và cùng đem lời khen ngưỡng mộ:
- Chiếc mào của gà Mơ thật xinh xắn. Nhìn dễ thương quá.
Chú gà nhỏ chạy nhảy khắp nơi để kiếm mồi. Chú đi kiếm mồi với tiếng hát không ngớt. Rồi đột nhiên chú nghe thấy có tiếng khóc ở đâu đó. Chú gà thấy vậy liền dừng lại lắng tai nghe xem tiếng khóc đó phát ra từ đâu. Cuối cùng chỗ cũng tìm ra tiếng khóc đó là của một cây nhỏ màu tía.
Gà Mơ nhìn thấy bạn khóc vậy bỗng dưng ngừng vui mà vô cùng lo lắng cho bạn. Không hiểu lý do vì sao bạn khóc một mình như vậy. Gà Mơ liền rối rít hỏi bạn:
- Có chuyện gì với bạn vậy?
Cây màu tía với giọt nước mắt long lanh vẫn còn vương trên mi sụt sịt bảo :
- Tôi thấy buồn quá, các cây xung quanh tôi cây nào cũng có hoa đều rất đẹp mà chỉ có mình tôi là không có hoa, tôi muốn được như mọi người.