Con lừa và con la cùng đi đường. Hai con cùng phải chở hàng bằng nhau. Lừa càu nhàu là La cũng mang bằng nó nhưng nhận phần thức ăn gấp đôi. La lẳng lặng không nói gì. Được một quãng, Lừa thấm mệt.
Người chủ hàng lấy bớt một phần hàng trên lưng Lừa chuyển sang cho La. La không phàn nàn gì, tiếp tục đi. Được một quãng đường nữa, Lừa càng đuối sức. Chủ hàng lại lấy thêm hàng chuyển sang cho La. Trên lưng Lừa hầu như chẳng còn hàng hoá gì nữa, lẽo đẽo đi sau, vừa đi vừa thở hổn hển. Khi ấy, La quay lại bảo Lừa:
– Này bạn thân mến, tôi đáng được hưởng gấp đôi phần ăn đấy chứ?
Lừa không nói gì được nữa.
Vì vậy, khi ta xét đoán công việc mọi ngưòi không phải ở lúc bắt đầu, mà là ở khi kết thúc.