Câu chuyện kể về một người tên Ngô Cương (Wu Gang), anh là một tiều phu đốn củi có ham muốn trở thành trường sinh bất tử sống mãi muốn đời. Vì dục tốc bất đạt, không miệt mài học phép tìm thuật đạo, chỉ biết đòi học cái này, nhưng được vài ngày là lại từ bỏ, vì thế sự phụ của anh ta muốn dậy cho anh ta một bài học về lòng quyết tâm, nên ông đã chỉ cho người tiều phu tìm đến một cây anh đào khổng lồ nằm trên mặt trăng, cùng hàm ý "Chặt được cây ngàn năm trên đó, sẽ hấp thụ được số năm mà nó đã sống".
Người tiều phu đã sử dụng những khả năng ít ỏi của mình để tìm đến địa điểm mà cây hoa anh đào sinh sống, hình ảnh sừng sững cao gần 2000 mét khiến tham vọng của người tiều phu lớn hơn. Miệt mài chặt bổ, trải qua nhiều năm tháng cây vẫn còn đó. Cứ mỗi nhát chém vào thân cây là vết chém lại liền ngay. Ngày qua ngày, ước mơ đắc đạo thành tiên của Ngô Cương vẫn chưa thực hiện được.
Ngày nay cứ mỗi đêm trăng rằm, nhất là trong đêm trăng sáng tết Trung Thu chúng ta lại thấy hình ảnh Ngô Cương và cây đào trên cung trăng (Ở Việt Nam là hình ảnh chú Cuội cây đa). Ngô Cương vẫn đang miệt mài đốn cây với hy vọng một ngày nào đó sẽ thực hiện được nguyện vọng của mình.