Ngày xưa có ba anh em nhà kia, cha chết sớm, chẳng để lại cho gia sản gì. Họ không thể sống mãi trong túng thiếu được. Cuối cùng họ quyết định chia tay nhau mỗi người đi một phương để tìm kế sinh nhai. Họ hẹn sau mười năm gặp lại, mỗi người sẽ mang về một thứ đặc biệt trong cuộc hành trình của mình.
Ba anh em, mỗi người đến một nơi trên thế giới. Người anh cả đến nước Mỹ. Lang thang một thời gian, anh ta quyết định sống ở đó. Nước Mỹ có nền khoa học và nông nghiệp đã rất phát triển. Sau khi thử hết nghề này đến nghề khác cuối cùng người anh cả bắt tay vào nghề chế tạo máy bay. Sau một thời gian mày mò, cuối cùng anh ta cũng làm được một cái máy bay nhỏ, trông xa giống như con chim én. Máy bay đó chở được ba người và có thể bay qua đám mây.
Người anh thứ hai đi đến Ấn Độ. Sau một thời gian sống giữa những người da đỏ của các bộ tộc khác nhau, anh ta thông thuộc mọi phong tục tập quán và tiếng nói của họ. Chẳng bao lâu, anh ta trở thành một người bạn tốt của họ. Anh ta kết thân với những ông phù thủy và thầy tu. Một lần anh ta lén đi theo ông thầy tu và phát hiện ra ông ta có một chiếc gương thần kì. Nhìn qua gương có thể biết được những gì đang xảy ra ở những nơi xa xôi. Anh ta gặp ông thầy tu nài nỉ xin chiếc gương đó. Anh ta hứa sẽ biếu ông thầy tu thật nhiều quà nếu ông ta cho anh cái gương. Cuối cùng, ông thầy tu cũng đồng ý.
Người em út thì đến châu Phi. Anh ta lang thang khắp nơi trong cộng đồng người da đen cho tới khi da anh cũng đen bóng. Anh nhanh chóng chiếm được cảm tình của các thổ dân ở đây. Anh cũng thạo tiếng nói của họ và trở thành một thành viên của họ. Một lần đến một bộ tộc nọ, anh đã chiếm được lòng tin và sự cảm tình của người tù trưởng. Một hôm, anh đi qua chỗ một cây táo lạ mà anh chưa từng thấy bao giờ. Những người đàn ông của bộ lạc canh gác cây táo ngày đêm không cho bất cứ người nào tới gần, kể cả những người thân thiết. Anh út bắt đầu phân vân về cây táo lạ và tự hỏi không biết vì sao họ phải canh gác cẩn thận như vậy. Cuối cùng, anh cũng biết cây táo này là loại cây đặc biệt, cả châu Phi chỉ có một cây duy nhất. Nếu ai bị ốm đau, bệnh tật chỉ cần nếm thử một miếng táo trên cây là sẽ khỏe mạnh vĩnh viễn.
Anh út bắt đầu lập kế hoạch lấy quả táo kì lạ này. Nhưng tất cả những cố gắng của anh đều không thành công. Một lần anh xâu một chuỗi hạt màu lóng lánh. Anh đeo chuỗi hạt vòng lên đầu người canh gác cây. Người đó xem chuỗi hạt. Những người canh gác khác cũng không thể rời mắt khỏi chuỗi hạt màu đẹp và lạ đó. Trong lúc họ dán mắt vào chuỗi hạt thì người em út thừa cơ bứt lấy một quả táo giấu vào trong áo rồi nhanh chóng rời đi. Khi đã đi khá xa, mọi mối nguy hiểm đã lùi lại phía sau, người em út sực nhớ thời gian ba anh em hẹn gặp nhau đã tới gần. Anh vội vã lên đường trở về chỗ hẹn.
Ba anh em mừng vui khôn xiết khi gặp lại nhau sau mười năm xa cách. Từng người kể lại những gì họ đã trải qua và đưa ra những vật có giá trị: một chiếc máy bay kì diệu, một cái gương thần và một quả táo chữa bệnh. Cả ba anh em đều ngợi ca món quà của mình là tuyệt diệu nhất. Cuối cùng họ quyết định thử cả ba vật đó xem cái nào là tuyệt diệu hơn cả.
Người anh thứ hai nhìn qua tấm gương thần kì, họ thấy tại một thủ đô xa xôi có một đám đông ồn ào trước cung điện nhà vua. Các ngự y chạy đi chạy lại vẻ rất tất bật, còn mọi người thì ai trông cũng buồn rầu, ủ rũ. Thì ra con gái vua đang ốm nặng. Vua cha thương xót con gái, yêu cầu các ngự y giỏi nhất hãy ra tay cứu công chúa nhưng họ đều bất lực trước cơn bệnh hiểm nghèo.
Người anh cả đề nghị bay bằng chiếc máy bay của anh ta đến vương quốc nọ để chữa bệnh cho công chúa bằng quả táo kì diệu kia. Ba anh em đồng ý và họ cùng bay đến cung điện của nhà vua nọ. Họ vào cung điện gặp nhà vua và nói:
- Chúng tôi sẽ cứu được công chúa.
Nhà vua mừng quá trả lời:
- Nếu các ngươi cứu được con gái ta, ta sẽ gả nó cho một người trong các ngươi và ta sẽ truyền ngôi báu cho người đó. Hai người còn lại sẽ là quan cận thần của nhà vua. Còn nếu các ngươi không chữa cho con gái ta khỏi bệnh thì các ngươi sẽ bị treo cổ.
Anh út đến bên giường của công chúa và cho cô ta nếm quả táo. Công chúa cắn một miếng và ngay lập tức nàng khỏe lại, cười nói vui vẻ.
Nhà vua mừng biết bao khi nghe thấy giọng nói của con gái! Chỉ vài tiếng đồng hồ sau công chúa đòi ăn. Buổi tối hôm đó công chúa rời khỏi giường và ngày hôm sau nàng đã khỏe mạnh như người bình thường. Nhà vua và các quan trong triều đều mừng vui khôn tả.
Giữ lời hứa, nhà vua gặp con gái và bảo công chúa hãy chọn một trong ba anh em làm chồng. Công chúa thấy cả ba anh em đều khôi ngô, khoẻ mạnh và thông minh nên do dự chẳng biết chọn ai. Cuối cùng cô nói rằng hãy để cho ba anh em quyết định. Ba anh em bắt đầu cãi vã, ai cũng muốn lấy con gái xinh đẹp của vua. Người anh cả nói:
- Nếu không có máy bay của tôi thì chúng ta không bao giờ đến đây kịp. Vậy thì quả táo chữa bệnh kia phỏng có tác dụng gì?
Người thứ hai nói:
- Nếu không có cái gương thần của tôi thì chúng ta chẳng biết được công chúa đang ốm.
Người em út phân bua:
- Nếu không có quả táo của tôi thi công chúa không bao giờ khỏi bệnh. Chiếc máy bay và cả cái gương thần cũng chả ích gì.
Ba anh em không ai chịu ai. Cuối cùng họ đến chỗ vua để nhờ phân xử. Vua nghe xong câu chuyện của họ, Người cũng phân vân không biết xử ra sao bèn quay lại hỏi ý kiến quan cận thần người Do Thái. Ông này nổi tiếng cả nước vì sự khôn khéo. Quan cận thần nghe câu chuyện của họ xong bèn bảo người anh cả:
- Sau chuyến đi, chiếc máy bay của anh vẫn còn nguyên vẹn, đúng không?
- Vâng.
Ông ta quay sang hỏi người anh thứ hai:
- Còn chiếc gương thần kì của anh thì không bị sứt một miếng nào, đúng không?
- Vâng.
Cuối cùng ông mới quay sang người em út:
- Còn quả táo của anh thì bị mất một miếng, vì công chúa đã ăn có đúng không nào?
- Vâng, đúng thế.
Ông ta kết luận:
- Vậy thì trong trường hợp này phần thưởng sẽ thuộc về người em út.
Nhà vua, công chúa và cả ba anh em đều đồng ý với cách lí giải của ông ta. Sau đó đám cưới linh đình được tổ chức. Trên khắp đất nước, mọi người vui vẻ hát ca. Đức vua mới phong cho hai người anh làm quan cận thần và cũng cưới cho họ hai cô vợ xứng đôi vừa lứa.