TruyệnXưaTíchCũ.cOm

Cho tôi một vé về với tuổi thơ.

Trước Tiếp theo

Đánh giá: 5/5 - 0 phiếu
Con gấu ba chân

Tôi có cha mẹ và hai anh trai. Tuy là con gái nhưng tôi chạy nhanh gấp đôi người bình thường. Nhờ vậy mà tôi có thể một mình săn hươu nai, thậm chí cả săn gấu. Có khi tôi còn săn được nai và gấu nhiều hơn cả hai anh.
Cha tôi rất cưng chiều tôi. Cha tặng tôi một con dao đi rừng và nói:
- Đây sẽ là vật hộ mạng cho con.
Đó là con dao rừng cỡ trung, không quá nặng đối với tôi. Lúc nào tôi cũng giắt nó bên hông, vào rừng săn thú hoặc hái rau cũng đem theo, chẳng lúc nào rời.
Tôi đã từng có những kỷ niệm đáng sợ như bị con gấu đuổi khi đi săn. Nhưng nhờ chạy nhanh gấp đôi người thường mà tôi chưa từng bị thương bao giờ.
Một ngày nọ, tôi cùng hai anh vào rừng săn bắt. Đến ngôi nhà nhỏ tạm trong rừng, hai anh đi săn, tôi ở lại chờ. Trong lúc đó, tôi định kiếm ít củi khô về nên giắt dao bên hông, đem theo sợi dây thừng rồi đi quanh nhà.
Đi được một lúc, đến cuối con suối nhỏ, men theo vách núi cheo leo dẫn đến một thung lũng sâu, tôi nghe như có tiếng trẻ con khóc vẳng ra từ đâu đó. Tiếng khóc của một đứa bé tầm tuổi vừa cai sữa mẹ.
- Ở trong rừng sâu thế này sao lại có tiếng trẻ con khóc nhỉ?
Tôi lấy làm ngạc nhiên nên nhẹ nhàng, chậm rãi dò từng bước, từng bước về hướng phát ra tiếng khóc. Cuối cùng tôi phát hiện một con gấu khổng lồ đang nằm ngủ. Trên bụng con gấu, đứa bé đang bò qua lăn lại, có khi té lăn kềnh. Đứa bé mặc kimono nên chắc chắn là con của con người rồi.
Tôi nghĩ bụng phải cứu đứa bé ra khỏi con gấu. Nhưng trong tay tôi lúc đó không có cung tên. Quan sát tình hình con gấu thì nó đang nằm với bộ dạng như người ta đang cho con mình gối đầu trên tay. Nhưng thật sự thì không thể nào biết được là nó đang ngủ hay không. Tôi im lặng nằm phục một lát rồi thình lình bật dậy, hô to “Ây!” và chộp lấy đứa bé rồi bỏ chạy. Con gấu có vẻ như đang ngủ đó cũng bật dậy, đuổi theo tôi.
Từ trước đến nay, tôi đã từng bị gấu đuổi nhiều lần và luôn trốn thoát dễ dàng nhưng những lúc đó chỉ có mình tôi. Còn bây giờ, tôi phải ôm theo một đứa bé. Tôi tự tin vào đôi chân chạy nhanh của mình nhưng con gấu cũng chạy rất khí thế. Thế là tôi vừa chạy vừa lấy dây thừng buộc chặt đứa bé lên lưng, nhờ vậy mà tôi rảnh tay, có thế chạy nhanh hơn một chút.

Tôi vừa chạy vừa nghĩ, nếu chạy về ngôi nhà tạm thì có thể sẽ khiến hai anh bị thương. Thế là tôi chạy về một hướng hoàn toàn khác. Nhưng không may là hướng chạy đó dẫn đến một vực sâu. Nhìn kỹ thì thấy giữa vực chỉ có một khe hở, nếu một mình tôi thì có thể nhảy qua vừa khít nhưng bây giờ tôi đang địu đứa bé trên lưng. Con gấu mà đuổi theo tới nơi thì cả hai đều bị nó giết chết chứ chẳng chơi, mà nếu rơi xuống vực thì cũng chết. Tôi hét vang:
- Hỡi thần vực sâu, hãy cứu con! Nếu con rơi xuống vực chết thì không chỉ thần mà ngay cả các vị thần khác đều phải chịu đựng mùi hôi của xác con đó! Hãy cứu coo....ooon!
Và rồi tôi hô “Ây!”, có lẽ vì được thần linh phù hộ mà tôi kịp bám hai tay vào một rễ cây nhỏ. Tôi đưa chân đang lơ lửng trên không tìm chỗ bám, sau đó cố sức leo lên vách núi.
Con gấu đuổi theo sau cũng bắt chước tôi, nhảy xuống. Nhưng chỉ một chân trước của nó chạm mép, còn thân nó thì lơ lửng trên không. Tôi cố gắng nhích lại gần, lấy con dao rừng dắt bên hông chém vào chân trước con gấu. Con gấu khổng lồ như bay lượn trong không trung rồi rơi xuống đáy vực sâu. Tôi không biết là nó đã chết hay chưa.
Cuối cùng tôi cũng hoàn hồn, nhìn lại đứa bé. Đó là một đứa bé trai đáng yêu làm sao. Không biết tại sao đứa bé lại rơi vào tay con gấu. Tôi lại cõng đứa bé, đi về hướng dòng sông, dựng tạm một túp lều bằng cỏ ở bãi đất rộng bên bờ sông.
Từ ngày sống cùng đứa bé trong túp lều đó, nó nghĩ tôi là mẹ nên luôn bám theo nũng nịu, đáng yêu vô cùng. Chúng tôi đánh bắt cá sông rồi nướng ăn, sống qua ngày. Vì mải chạy để thoát khỏi sự truy đuổi của con gấu nên bây giờ tôi không biết mình đang ở đâu, đây là con sông nào. Vả lại, tôi cho rằng con gấu đó chưa chết. Hẳn một ngày nào đó, nó sẽ đến đòi lại đứa bé này. Nghĩ vậy, tôi không muốn các anh bị vạ lây nên quyết định ở lại chốn này.
***
Tôi là trưởng làng Kusuru, có hai con gái và hai con trai, đang sinh sống ấm no, không thiếu thứ gì. Con trai thì đi săn bắt, con gái thì nhặt củi, hái rau rừng.
Ở nhà tôi có nuôi một con gấu con. Tuy là gấu con nhưng nó đã qua một mùa đông nên thân hình cũng to lớn lắm rồi. Tôi dự định mùa thu sắp đến sẽ tế thần, gửi nó về xứ sở của thần linh.
Đột nhiên, một sáng nọ, con gấu gầm to và trở nên hung dữ khác thường. Hai đứa con trai tôi nói:
- Chuyện gì vậy nhỉ? Có vẻ con gấu linh cảm có chuyện bất thường!
Chúng đi xem tình hình, định vỗ về con gấu.
***
Tôi là con trai đầu của trưởng làng Kusuru. Không hiểu tại sao, một buổi sáng nọ, con gấu chúng tôi nuôi ở nhà để tế thần thường ngày rất hiền lành, bỗng dưng gầm to và lồng lộn trong chuồng. Tôi định đến chuồng để trấn an nó thì trong nháy mắt, con gấu phá tan cái chuồng ngay trước mắt tôi rồi bỏ chạy về hướng thượng nguồn sông.
Tôi cùng em trai lập tức chuẩn bị rồi chạy đuổi theo hướng con gấu nhưng nó chạy nhanh như thể bay trong không trung khiến chúng tôi không còn thấy nó đâu cả.
Chúng tôi chạy bao lâu nhỉ. Cứ lần theo dấu chân con gấu, chúng tôi chạy từ sáng, đến gần trưa thì trước mặt chúng tôi hiện ra một bãi sông mênh mông. Dừng lại, nhìn quanh đó thì chúng tôi nhận ra hình như có con gấu lớn đuổi theo con người. Mà hình như đó là người con gái, áo quần nhuộm đầy máu. Thế rồi, tuy không rõ lắm nhưng có dấu vết cho biết hình như con gấu chúng tôi nuôi đã tìm đến đây, đánh nhau với con gấu nọ.

Tôi và em trai chạy ngược về thượng nguồn sông và trông thấy một cái nhà, gọi là nhà nhưng không ra nhà, làm bằng lá thông, ở đó. Nghe có tiếng rên, chúng tôi vào xem thử thì thấy một người con gái trẻ thương tích đầy mình nằm đó. Bên cạnh người con gái, một đứa bé trai vừa khóc vừa bò quanh không rời. Thấy bóng chúng tôi, người con gái cử động, ráng sức kể lại trong hơi thở đứt quãng:
- Hỡi các chàng trai, xin hãy nghe tôi. Giờ đây không phải là tôi đang sống để kể lại mọi chuyện. Mà là coi như tôi đã chết, nay ráng thu hết sinh lực cuối cùng để kể chuyện đời mình. Tôi có cha, mẹ và hai anh trai. Không hiểu tại sao, từ lúc nhỏ tôi đã có tài chạy nhanh, chạy đua với gấu cũng chẳng thua. Một ngày nọ, tôi vào rừng săn với các anh. Khi hai anh đi săn, tôi đi quanh tìm củi khô thì thấy có đứa bé trai chơi đùa với con gấu lớn nên đã cứu đứa bé rồi bỏ chạy. Con gấu đuổi theo tôi, suýt chút nữa thì bị nó bắt nhưng may mắn chém được một chân nó nên tôi chạy thoát và sống cùng đứa bé. Thế nhưng, sáng nay, con gấu lớn còn có ba chân xuất hiện, tấn công lúc tôi vừa mới ngủ dậy. Tôi không muốn để đứa bé bị thương nên bỏ chạy ra ngoài bãi rộng. Nhưng sức con gái có hạn nên bị con gấu lớn đuổi kịp và bị thương thế này. Rồi không hiểu từ đâu, một con gấu nhỏ hơn chạy đến cứu, nên tôi mới còn đủ sức để quay về căn nhà này. Hỡi các chàng trai, tôi có một thỉnh cầu. Hãy trả đứa bé này về với cha mẹ ruột của nó giúp tôi. Và khi nó lớn, hãy kể cho đứa bé nghe chuyện của tôi và trao cho nó con dao rừng đã chặt đứt một chân trước con gấu nọ.
Người con gái kể đến đó thì gục xuống trút hơi thở cuối cùng. Anh em chúng tôi kinh ngạc nhìn nhau rồi đi ra ngoài. Sau đó chúng tôi chạy về hướng con gấu nuôi đã đi. Dấu vết của cuộc giao tranh giữa hai con gấu là những miếng thịt lớn, nhỏ, bị xé ra vương khắp nơi, nhìn thật đáng sợ. Chúng tôi vừa đi vừa nhìn quanh thì thấy xác con gấu lớn ba chân nằm chết. Đi thêm một chút nữa thì thấy con gấu nuôi của chúng tôi cũng nằm chết, mình mẩy đầy vết thương.
Nhờ vậy chúng tôi hiểu ra rằng, lúc đó, con gấu chúng tôi nuôi biết được người con gái bị con gấu lớn tấn công nên đã phá chuồng đi cứu cô. Con gấu đã chiến đấu kiên cường và đánh hạ con gấu lớn nhưng rồi nó cũng chết vì bị thương nặng. Người con gái tuy đã quay về được túp lều của cô nhưng cũng đã trút hơi thở cuối cùng. Nghĩ đến tấm lòng của con gấu nhà, chúng tôi khóc tiễn nó:
- Mày giỏi lắm, gấu ơi!
Sau đó, chúng tôi lột da con gấu nhà, cắt đầu nó rồi em trai tôi khuân cái đầu, tôi cõng đứa bé về nhà. Trước khi bỏ đi, chúng tôi hướng về phía con gấu ba chân, nói:
- Hãy hiện ra trong giấc mơ và nói cho chúng ta biết sự tình, bằng không chúng ta sẽ bỏ mặc ngươi như vậy mà về với đại ngàn đấy.
Về đến nhà, chúng tôi thuật lại mọi chuyện đã thấy ở bãi đất trống ven sông cho cha nghe. Đêm hôm đó, con gấu lớn ba chân hiện lên trong giấc mơ của tôi và kể:
- Đứa bé đó là con của người mẹ trẻ đang đi đào củ hoa huệ núi, quấn con bằng áo của mình và cho nó ngủ. Tôi chỉ định đùa một chút nên trộm đứa bé. Lúc đang chơi với đứa bé thì người con gái đó đến, cướp đứa bé bên tôi và bỏ chạy. Tôi đuổi theo cô ta nhưng sau đó bị chặt mất một tay. Sức mạnh và sự nhanh nhẹn của cô ta quả thật không thể nghĩ là của người bình thường.
Tôi nghĩ nay chỉ còn ba chân thì không thể là đối thủ của cô ta nên tôi canh lúc cô ta vừa thức dậy. Người con gái bỏ chạy, nhưng lúc tôi vừa đuổi kịp thì con gấu nhà của anh chạy đến trợ giúp cô gái. Nhưng trước đó, tôi đã vừa vồ người con gái thật mạnh. Tuy chỉ trộm đứa bé một chút cho vui nhưng tôi đã bị thần Lửa mắng rồi. Thật ra tôi không có ý định giết đứa bé mà rất quý nó. Người con gái cướp ngang đứa bé cũng có lỗi một phần. Vì vậy, xin đừng cho rằng chỉ mình tôi có lỗi. Chỉ cần những đồ cúng đơn giản thôi cũng được, hãy giúp tôi có thể gia nhập hàng ngũ các thần linh. Tôi hứa sẽ luôn bảo vệ mọi người.
Ngày hôm sau, chúng tôi cùng người trong làng khiêng thật nhiều đồ cúng đến bãi cạn ở dòng sông, dâng cúng người con gái đã chết, cầu cho cô có thể về với tổ tiên. Sau đó, chúng tôi chia một ít đồ cúng đơn giản về hướng con gấu ba chân, căn dặn và cầu cho nó có thể đến được đất nước của các thần linh:
- Từ nay về sau, không được phép đụng vào những đứa trẻ con của con người.
Trở về nhà rồi, chúng tôi bắt đầu đi tìm mẹ đứa bé nhưng ở ngôi làng gần đó cũng không có. Hai người em gái của chúng tôi chăm sóc và thương yêu đứa bé như là mẹ của nó vậy. Rồi tháng ngày trôi qua, khi đứa bé lớn lên trở thành một thanh niên cao lớn thì chúng tôi nghe được tiếng đồn ở một ngôi làng thật xa, đã từng có người mẹ đi đào củ huệ bị gấu cướp mất đứa con trai. Nhưng hai người em gái của tôi nói:
- Đã đến lúc này rồi, cứ như vậy thì hay hơn là kể cho con nó biết tông tích đời mình.
Vì vậy chúng tôi đã không kể cho người con trai câu chuyện đời mình.
Thế nhưng, chúng tôi cũng đã về già, trong lòng cứ áy náy khôn nguôi về người con gái cũng như con dao rừng cô cậy nhờ chúng tôi trao cho đứa bé. Rồi đến một ngày, tôi quyết định kể hết ngọn ngành câu chuyện lúc xưa cho người con trai nghe. Tôi trao con dao rừng kỷ vật đã chém mất một chân con gấu lớn cho người con trai và nói:
- Đây là vật hộ mạng của con!
Tôi căn dặn:
- Con hãy nhớ thờ cúng người phụ nữ đã hy sinh cả tính mạng để cứu con từ tay con gấu lớn.
Cho nên hẳn bây giờ, người con trai vẫn thờ cúng người phụ nữ mà thậm chí cái tên cô anh cũng không biết. Còn tôi, thì kể lại cho mọi người nghe câu chuyện một người con gái anh hùng chạy nhanh hơn cả gấu, thậm chí chém đứt một chân trước của con gấu.
Một cụ già kể chuyện đời xưa rồi biến mất khỏi thế gian.

Xem ngay truyện hay khác

  1. Vàng lấy con vua (Tạo lúc: 05/03/2015)
  2. Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn (Tạo lúc: 05/03/2015)
  3. Ba anh em (Tạo lúc: 05/03/2015)
  4. Anh chàng nghèo khổ (Tạo lúc: 05/03/2015)
  5. Công chúa ngủ trong rừng (Tạo lúc: 05/03/2015)
  6. Chó sói và bảy chú dê con (Tạo lúc: 05/03/2015)
  7. Bà chúa tuyết  (Tạo lúc: 05/03/2015)
  8. Ba sợi tóc vàng của quỷ (Tạo lúc: 05/03/2015)
  9. Nàng công chúa và hạt đậu (Tạo lúc: 06/03/2015)
  10. Em bé bán diêm (Tạo lúc: 06/03/2015)

Bình luận hoặc góp ý về nội dung

Tìm kiếm


Danh mục

Chủ đề hay bạn quan tâm

Hài hước - vui nhộn