Tục truyền, khi Thủy Tinh đem lễ vật tới xin cưới con gái Hùng Vương thì Sơn Tinh đã đưa công chúa Mỵ Nương về núi Tản từ lâu. Vừa ghen vừa tức, Thủy Tinh bèn dâng nước biển Đông lên đánh Sơn Tinh.
Tuy bị Sơn Tinh đánh cho thua to ở vùng đầm Dượng, Thủy Tinh vẫn mưu toan cướp lại Mỵ Nương. Lần này Thủy Tinh kéo quân đánh vỗ vào mặt sau núi Tản. Bấy giờ dòng sông Đà còn chảy ven chân núi phía Tây Cả một vùng Thuần Mĩ, Sơn Đà, Tông Bạt (1) ngày nay lúc đó còn là dòng sông mênh mông nước trắng. Thủy Tinh chia quân ba mũi ồ ạt đánh lên núi Tản: Ngược dòng sông Đà đánh vào sườn tây bắc đến thượng lưu sông Đà đánh xuống tây nam núi; xẻ ngòi Tôm qua các đầm Mom, đánh thẳng vào chính nam.
Thủy Tinh còn phù phép cho nổi mưa to gió lớn, dâng nước sông lên tràn ngập hết ruộng đồng của nhân dân. Trong đêm tối, quân của hắn dựa vào những cơn giông bão ầm ầm để bẻ gẫy rừng, lợi dụng mưa tuôn nước xối làm lỡ từng tảng đá xuống sông.
Để chống lại bọn giặc dữ, Sơn Tinh đắp núi cao lên tận mây xanh. Thủy Tinh không sao dâng nước lên kịp, bèn thúc nước xoáy vào làm lở chân núi. Nhất là đám lâu la của hắn ở vùng thượng lưu sông Đà kéo theo luồng nước lũ xô về, hợp với bọn thủy quái ở ngòi Tôm đổ nước ra như thác vào sườn núi phía nam, làm rung rinh cả tòa núi lớn. Để phá thế bao vây uy hiếp của giặc, Sơn Tinh cho quân đắp thêm một dãy gò đồi kéo dài từ Đá Công lên núi Chẹ ngày nay để che sườn phía tây và phía nam núi Tản.
Biết Sơn Tinh mắc việc lâu ngày không trở về nhà, Thủy Tinh cho quân cải trang đến báo tin vợ con ông ốm nặng, mới mất, mời ông về gấp. Không rõ Sơn Tinh có biết đấy là tin giả mạo hay không, nhưng vẫn điềm nhiên bảo: