Ông Vu Công là người võ giỏi. Năm ấy, đến kinh đô ứng thí, bỗng nhiên đứa tiểu đồng của ông thọ bệnh. Nghe đồn có tên thầy bói ở gần, ông đến đặt quẻ. Thày bói nói:
- Mạng của tên tiểu đồng thì không sao. Ngặt mạng của ông rất nguy hiểm, không biết lo thì chết trong ba ngày nữa.
Ông Vu Công hỏi:
- Có phương nào cứu được không?
Thầy bói đáp:
- Đặt cho tôi mười quan tiền, tôi làm phép dùm cho.
Ông Vu Công tức mình, đoán rằng tên thầy bói bày đặt chuyện để ăn tiền. Ông về nhà mà chờ.
Hai ngày đầu, không chuyện gì xảy ra. Vài người bạn can gián, ông trả lời: "Sống chết do mạng trời. Tôi sẵn sàng ăn thua với tên thầy bói này". Đêm thứ ba, ông ngồi chong đèn. Chừng nửa đêm, nghe tiếng động ngoài cửa. Chập sau, một thằng nhỏ vác giáo bước tới. Ông Vu Công cầm cây gươm chém mạnh. Dòm kỹ lại, rõ ràng một hình nhân bằng giấy.
Một hồi nữa, có con quỷ dạ xoa cầm xà mâu chạy sấn lại đòi đâm. Ông Vu Công múa gươm chém nghe một cái "rổn". Rõ ràng là miểng chén, miểng cà ràng bể. Ông liền bắt ghế lại gần cửa mà rình cho tới đầu canh năm. Trong bóng tối, rõ ràng một dị nhân tay cầm cung tên, nhắm ngay ông mà xạ. Ông chém trước, tên nọ ngã lăn, hoàn lại một hình bằng cây.
Qua bữa sau, ông Vu Công thuật chuyện đã xảy ra cho bạn bè hay biết rồi rủ nhau tới nhà tên thầy bói hôm trước. Tên thầy bói ngượng nghịu như chó ăn vụng bột. Ông Vu Công nói:
- Tên bất lương này sai âm binh khuấy rối ta để ăn tiền. Phải bắt nó.
Bạn bè khuyên ông dùng máu chó mà trị kẻo tên này tàng hình. Máu chó rảy xung quanh nhà, tên thầy bói chịu phép, bị bắt trói đem nộp quan trên.