Barhail và Sabail là cặp song thần từng được tôn thờ ở Azerbaijan cổ đại - một quốc gia ở vùng núi Kavkaz, trước khi đất nước này bị xâm nhập bởi các tôn giáo độc thần như Hồi giáo và Thiên Chúa giáo.
Barhail là vị thần của ngày và đêm. Ông nâng mặt trời trên tay phải và mặt trăng trên tay trái, nâng mặt trời lên là ngày và nâng mặt trăng lên là đêm. Ngày đêm dài ngắn ra sao cũng do ông quyết định, và nếu ông hạ tay phải xuống quá lâu thì thế gian sẽ vĩnh viễn chìm trong đêm tối.
Sabail là vị thần của gió và biển. Ông nằm vuông góc với Barhail, Barhail đứng thẳng thì Sabail nằm ngang. Tay trái giữ cho biển khơi không nhấn chìm lục địa, tay phải giữ cho thời tiết bình yên. Nếu ông buông tay, bão tố sẽ xảy ra gây họa cho trần thế.
Giữ lâu quá chắc các thần cũng mỏi tay nên thế gian hay có thiên tai chắc là do vậy.