Karakasa Kozô là một loại yêu quái do cây dù nan tre cũ thành tinh. Tên của nó có nghĩa là "thằng nhãi dù nan tre" và nó còn được gọi bằng nhiều tên khác nữa như Karakasa Obake, Kasa Obake, Kasabake và đều có nghĩa là "ma dù"
Theo quan niệm dân gian của người Nhật Bản xưa, mọi đồ vật tồn tại được 100 năm tuổi đều có khả năng hút linh khí trời đất và trở thành yêu quái. Karakasa là những chiếc ô tu luyện thành tinh. Chúng được bồi bằng giấy dầu, đặc điểm chung là có một mắt, một cái lưỡi dài đỏ lòm luôn thè ra từ cái mồm rộng ngoác và một cái chân duy nhất ( thông thường đều xỏ guốc).
Karakasa rất thích dọa nạt trêu chọc con người, tuy nhiên nó vẫn chỉ là một yêu quái vô hại, thậm chí còn có phần đáng yêu bởi nó rất thích được chơi đùa với trẻ con. Trò chơi ưa thích của chúng là lén nhảy xổ lên bạn từ đằng sau, dùng cái lưỡi nhớp nháp liếm khắp người bạn. Hơi tởm tí thôi nhưng nói chung vô hại mà, khi gặp người thì thè cái lưỡi đỏ ra hù dọa.
Yêu quái có hình dạng cây dù đã thấy xuất hiện trong Hyakki Yakō Emaki (tranh cuộn "trăm quỷ đi đêm") từ thời Muromachi và trong cuộn tranh này còn thấy nhiều yêu quái khác vốn là do đồ vật hóa thành, nhưng từ thời Edo trở đi, trong số này chỉ còn mỗi Karakasa Kozō là yêu quái được nhiều người biết đến.[2] Sau đệ nhị Thế chiến, Karakasa Kozō trở thành yêu quái nổi tiếng đến độ thường hay xuất hiện trong các bức vẽ nghệch ngoạc trên tường của trẻ em và trở thành nhân vật tiêu biểu của các bức tranh ma, các "Obake Yashiki" (ngôi nhà ma, một hình thức kinh doanh giải trí, khách vào nhà xem ma phải trả tiền). Thế nhưng không có một tài liệu dân gian nào ghi chép về loại yêu quái này. Các bức tranh vẽ Karakasa Kozō cũng chỉ có hình chứ không kèm theo một lời giải thích nào. Có thuyết còn cho rằng Karakasa Kozō là sản phẩm của hậu thế, từ sau thời Edo, khi mà phong trào kể truyện ma Hyaku Monogatari thịnh hành và người ta đã nghĩ ra nhiều loại yêu quái mới để làm câu truyện ma thêm phong phú.