Vua Salmoneus của thành Elis, con trai vua Aeolus, là một trong những người anh em của gã Sisyphus từng chịu hình phạt lăn tảng đá dưới địa ngục. Bản thân hắn cũng là một kẻ hống hách bạo ngược với dân chúng, bất kính với các vị thần. Tội lớn nhất của hắn là bắt thần dân phải tôn thờ hắn dưới danh nghĩa Zeus. Nhiều câu chuyện thần thoại đã kể về sự mạo danh thánh thần và chẳng câu chuyện nào có kết cục tốt lành. Trong Kinh Thánh Cựu Ước có câu chuyện thượng tế Aaron (anh trai của Moses) tạo ra con bê vàng để người dân cúng bái dưới tên gọi Yahweh của Thiên Chúa mà suýt nữa khiến Thiên Chúa tức giận đến mức quét sạch người Do Thái. Thần thoại Hy Lạp cũng có chuyện vua Periphas phúc hậu được người dân kính thờ dưới tên gọi Zeus còn bị "Zeus thứ thiệt" sờ gáy, thì kẻ bạo tàn như Salmoneus có là gì cơ chứ?
Salmoneus là một trong bảy anh em, tất cả các hoàng tử của một vương quốc Hy Lạp tên là Thessaly. Bởi vì có quá nhiều hoàng tử đi quanh quanh cung điện mà không có gì để làm ngoại trừ chơi điện tử và đợi để thừa kế vương quốc, vua cha của họ nói, "Các con, ra khỏi đây! Hãy tập luyện đi, dù chỉ một lần! Tại sao tất cả các con không đi để bắt đầu những vương quốc mới hay điều gì đó? Hãy ngừng lười nhác và tìm một công việc!"
Bảy hoàng tử không thực sự cảm thấy thích tìm những vương quốc mới. Đó là công việc vất vả. Nhưng cha của họ khăng khăng, và vì thế gây dựng đội bảo vệ được trang bị tốt nhất của ông. Các hoàng tử mỗi người chọn một nhóm những người khai hoang và đi đến những vùng đất hoang dã ở nam Hy Lạp.
Hoàng tử Salmoneus rất tự mãn. Ông đặt tên cho vương quốc mới của mình là Salmonea. Ông để những người đi khai hoang đi xây dựng một thủ phủ, nhưng ông bị làm phiền bởi vì mọi người muốn xây đền thờ cho các vị thần trước khi họ bắt đầu một cung điện cho ông.
"Bệ hạ," họ nói, "chúng ta phải tôn kính các vị thần trước. Hoặc họ sẽ giận dữ!"
Vị vua mới càu nhàu. Ông không thực sự tin vào các vị thần. Ông hoàn toàn chắc chắn những câu chuyện đó là một loạt những điều rác rưởi các tư tế bịa ra để kiềm chế mọi người.
Đêm đó Salmoneus ngồi trong cung điện xây chưa hoàn chỉnh của mình, xem những người dân làm việc khuya, thắp những ngọn nến cuối cùng trong đền thời của Zeus, với mái vàng và nền cẩm thạch. Ông có thể ngửi thấy tất cả loại thức ăn thơm ngon đang được đốt trên ngọn lửa liêng thiêng.
"Chúng không mang thức ăn ngon cho ta," Salmoneus lẩm bẩm với chính mình. "Chúng rất sợ các vị thần, nhưng chúng không sợ vị vua của mình? Chúng sẽ không đối xử với ta theo cách này nếu ta là một vị thần…"
Salmoneus bất ngờ có một ý tưởng xấu xa. Ông nhớ những trò chơi ông và các anh em thường chơi ở Thessaly khi họ còn là những đứa trẻ. Họ sẽ ăn mặc và giả làm các anh hùng và các vị thần. Salmoneus luôn là diễn viên giỏi nhất.
Ông gọi cố vấn tin tưởng nhất của mình và nói, "Cố vấn tin cậy, chúng ta có việc để làm. Chúng ta cần đạo cụ và trang phục".
Cố vấn của ông cau mày. "Chúng ta đang đóng kịch à, thưa bệ hạ?"
Salmoneus cười. "Đại loại…"
Vài ngày sau đó, Salmoneus đã sẵn sàng. Ông mặc trang phục của mình, leo lên cỗ xe trang trí mới, và lái xuống những con đường của thủ đô.
"Chú ý!" ông la hét từ cuống phổi. "Ta là Zeus!"
Một người nông dân giật mình, ông ta đánh rơi một giỏ ô-liu. Một bà ngã xuống khỏi con lừa. Nhiều cư dân khác hét lên và bỏ chạy, bởi vì họ sợ bị dẫm đạp bởi những con ngựa của nhà vua.
Salmoneus trông hoàn toàn ấn tượng. Ông mặc áo choàng trắng với đường viền vàng. Một vòng hoa vàng lấp lánh trên tóc ông. Bởi vì đại bàng là con chim thiêng của Zeus, Salmoneus đã vẽ đại bàng trên các mặt của xe ông. Được cưỡi theo phía sau ông, giấu dưới một tấm vải nhựa, là hai cái trống đồng định âm. Khi ông giơ tay lên, cố vấn của ông (người đã trốn dưới tấm nhựa và không cảm thấy thoải mái) sẽ đánh vào hai cái trống và tạo âm thanh giống như tiếng sấm bị nghẹt.