Tình sử nàng Echo là tình sử kỳ lạ, cũng là hậu quả của thói lăng nhăng của vị thần trí thông minh trí sáng suốt của chúng ta. Khi nói về tình yêu, thì thần thoại là một trang tình sử dài lê thê mà cả kiếp người khó nằm lòng tất cả. Có những tích kết thúc thật viên mãn, hạnh phúc mãi mãi về sau. Có tích thì bi thương, đau đớn gấp vạn lần tình yêu trái ngang của nàng Juliet và chàng Romeo.
Câu chuyện tới đâu thì chưa rõ, nhưng nguyên nhân sâu sa hẳn lại phải nhắc tới danh thần Zeus, vị thần hay lăng nhăng bậy bạ, cùng bà vợ khốn khổ khi không tài nào quản được chồng 24/24 mắc máu "Hoạn Thư", Hera. Khi Hera bận rộn công việc đâu đó, thì Zeus lại lẻn đi lăng nhăng với một cô nàng sinh đẹp nào đó...
Lần này Zeus quyết định làm chuyến vi hành lên núi, lựa giữa đám Nymph một nàng để giở trò. Và trên núi này, cũng có một nàng Oreias rất đẹp, lại lành tính, thoải mái, tên Echo. Ngoài việc nàng ta hay nói tào lao, vớ vẩn, lăng nhăng đủ đường, nói chẳng khác nào súng liên thanh bắn ầm ầm ngoài trận mạc, thì Echo cũng rất tốt tính. Bởi nàng thích giọng của mình, nên nói nhiều cũng chẳng phải cái tội.
Khi Zeus đang bận công chuyện riêng tư với một nàng Nymph, thì Hera phát hiện ra và hộc tốc đi tìm. Thấy tội nghiệp đồng bào của mình, Echo đã ra gặp Hera, nói với nàng những câu chuyện phiếm vớ vẩn, làm nàng sao nhãng công việc của mình. Cho tới khi con mèo đang ăn vụng kia đã đánh bữa xong xuôi, chùi mép, ngoắt đuôi đi thẳng rồi, Hera mới nhận ra con mắm lắm mồm kia đã khiến mình mất cơ hội bắt tận tay, day tận trán ông chồng, đùng đùng nổi giận. Song nàng biết chẳng dại dột gì mà gây chuyện với Zeus khi không có chứng cứ, không chẳng khác nào bạo lực gia đình tầm cỡ vũ trụ. Dù sao chồng Hera cũng là người đứng đầu đỉnh Olympus, sở hữu sấm sét uy quyền, còn nàng chỉ là phận nữ nhi yếu đuối... Phen này chưa đánh Hera đã thua. Nghĩ vậy, Hera liền trút giận lên Echo, để trả thù Zeus, dù rằng nàng Echo tội nghiệp chẳng liên quan gì tới Zeus cả... Nhưng Hera đinh ninh Echo là tay trong của Zeus, mà đã có liên quan, thì chủ sai tớ cũng phải chịu, nàng cứ thản nhiên trừng phạt Echo thôi!
Vì nàng cả gan làm nữ thần hụt mất con mồi bằng cách huyên thuyên ti tỉ điều, Hera quyết định lấy đi giọng nói của Echo. Và thậm chí còn độc ác hơn, rằng Hera cho phép Echo chỉ lặp lại được lời nói của người khác một cách ngu xuẩn nhất!
Tại Thespia, có một chàng trai biếng nhác, vô dụng tên Narcissus, vốn là con của Naiad tên Leiriope và Cephissus. Lo lắng cho tương lai cậu ấm bất tài, Leiriope đã tới đền hỏi nhà tiên tri Teiresias. Nhà tiên tri phán: "Cậu ta sẽ sống tốt tới già, nếu không biết tới bản thân mình". Narcissus thực sự rất điển trai, khiến cả nam nhân nữ tử đều phải đem lòng yêu mến. Nhưng chàng lại từ chối tất cả các tình yêu, hoàn toàn không quan tâm tới yêu đương và luôn thấy ghê sợ những hành động tình cảm lãng mạn. Nàng Echo cũng đã đổ trước chàng trai này, nhưng biết tỏ tình sao đây?
Nàng Echo đã trông thấy chàng Narcissus đẹp trai - mà kiêu căng, bàn đem lòng thầm yêu mến. Nhưng do chỉ có thể nói ra những lời vọng lại nàng nghe thấy, nên khốn khổ cho Echo, không biết bày tỏ tình cảm với chàng ra sao. Nhân dịp Narcissus lên núi săn hươu, nàng bí mật đi theo, con tim đập thình thịch, nhưng không sao thốt lên lời.
Nghe thấy tiếp bước chân nhẹ nhàng đi theo mình, Narcissus liền quay lại hét to "Ai đó?", và Echo cũng lặp lại từ "Ai đó?" như vậy một cách ngớ ngẩn. Cuối cùng, không biết làm sao, Echo lao vào ôm chặt lấy Narcissus, làm chàng trai hoảng hốt, vội đẩy ngay cô ra. Đau khổ, tuyệt vọng, Echo cầu xin Artemis trong thâm tâm. Bởi nữ thần là người bảo hộ cho rừng, các Nymph (nói chung, Echo là Oreias, cũng là Nymph) cũng là người thân cận của Artemis, nên nữ thần chấp thuận. Thêm nữa, Echo là một trong những người hầu Artemis ưa nhất. Nên Artemis đã khiến Narcissus rơi vào một tình yêu kì quái, dang dở, hai bên mãi mãi không thuộc về nhau!
Khát nước, Narcissus dừng lại bên dòng suối, cúi xuống toan vục tay uống. Và chàng đã trông thấy ảnh phản chiếu của mình! Thanh niên trong nước đẹp mê hồn, khiến Narcissus lập tức yêu người trong đấy. Mỗi lần đưa tay chạm vào "người yêu", khuôn mặt người lại nhòe đi. Chàng nằm ngắm mãi, ngắm mãi, rồi cũng mất kiên nhẫn, muốn nhảy xuống ôm người yêu, muốn hôn người yêu, muốn chạm vào người yêu... Bây giờ Narcissus mới nhận thấy khi yêu mà không thể chạm vào nhau đau khổ nhường nào! Đau đớn quá, chàng rút dao găm, tự đâm vào tim mình, rồi ngã xuống bên bờ suối. Từ chỗ máu chàng chảy tới, thẩm thấu vào đất, đã mọc lên loài hoa tự kiêu tên Thủy Tiên, loài hoa ưa cúi đầu soi bóng bản thân dưới nước.