Hoàng tử Thutmose vốn là con trai cưng của vị Pharaoh Amenhotep, cháu trai Thutmose III, dòng dõi nàng Pharaoh đầu tiên Hatshepsut. Do được cha yêu chiều hơn các anh em trai khác, thêm vào đó lại được cha mình chọn làm vị Pharaoh kế tiếp, Thutmose vô tình bị các anh em ghét bỏ. Họ cho rằng việc Thutmose kế vị là không xứng đáng, họ đặt điều tai tiếng rằng Thutmose là kẻ ngông cuồng, độc ác, báng bổ thần linh, cũng nhiều lần định ám sát vị hoàng tử trẻ.
Điều này khiến cuộc đời vị hoàng tử gặp nhiều khó khăn. Thutmose thích dành thời gian cho những cuộc phiêu lưu kì thú thám hiểm vùng Thượng Ai Cập, băng qua sa mạc cát cháy tới bảy ốc đảo tuyệt vời thay cho việc ở Thebes hay Memphis, sống tù túng trong cung điện Pharaoh. Dù rằng vua cha có nhắc, lối sống này sẽ khiến chàng mất ưu thế trong cuộc chiến hoàng cung dành ngôi vị Pharaoh.
Tuy vậy, Thutmose là một hoàng tử đáng ngưỡng mộ. Chàng là một cung thủ tài tình, có thể đánh xe đi khắp mọi nẻo đường và sở hữu con ngựa lao nhanh hơn gió. Đôi khi chàng dẫn từng bầy linh dương vượt cát sa mạc nóng bỏng, truy tìm những con thú hoang dã dữ tợn gần bờ sông Nile.
Ngày nọ, khi các vị linh mục dừng chân chú tại Memphis trước khi tới Heliopolis để dự đại lễ tôn vinh thần Ra. Nhân dịp ấy, Thutmose cùng hai người hầu, lẻn ra khỏi đám người nhộn nhịp, đánh xe lên con đường dốc, tới Kim tự tháp ở Saqqara. Khi bắt đầu quá nóng, họ mới chỉ đi không xa kim tự tháp Giza vĩ đại do các Pharaoh vương triều thứ tư khởi công xây dựng cách đấy 120 năm. Họ dừng lại dưới những tán cọ xanh mát để nghỉ ngơi, song Thutmose muốn đi dạo xung quanh và cầu nguyện tới thần Harmachis vĩ đại. Chàng đã yêu cầu người hầu đợi mình ở đây, rồi đánh xe đi. Chàng đi mãi, cuối cùng dừng lại ở ba kim tự tháp Khufu, Khafra và Menkaura có chóp chạm trời cao. Nắng chiếu xuống khiến những hàng gạch ánh lên rực rỡ, tựa cây cầu vàng dẫn lên con thuyền của Ra.
Mọi sự chú ý của chàng dành cho một bức tượng khổng lồ, nằm tách khỏi những kim tự tháp khác và gần kim tự tháp của Pharaoh Khafra. Đó là bức tượng nhân sư của thần Harmachis vĩ đại, với thân là con sư tử và đầu của một vị Pharaoh. Đang cầu nguyện, bỗng những hòn đá xung quanh bắt đầu chuyển động, rồi rơi ra một hòn đá to lớn kì lạ. Và con nhân sư đá cất tiếng vang rền:
- Nhìn ta, Thutmose, hoàng tử của Ai Cập, ta là Harmachis, cha ngươi, cha của các Pharaoh trên đất Thượng Ai Cập và Hạ Ai Cập. Ai Cập sẽ thuộc về ngươi hay không, ngươi có được đội mũ miện Pschent hay không, ngươi có ngồi trên ngai vàng và hàng triệu người quỳ dưới chân ngươi bằng tất cả lòng kính trọng? Nếu ngươi thành Pharaoh, hai miền Ai Cập sẽ thuộc về ngươi. Bên cạnh đó, ngươi sẽ sức mạnh vô song và những năm tuổi thọ dài như vô tận. Thutmose, gương mặt ta hướng về phía ngươi, con tim ta nghiêng trước ngươi để trao tặng điều tốt đẹp. Nhưng nhìn xem, con ta, cát đã giữ chặt ta trong đây, đè nén ta khiến ta ngạt thở, giữ chân ta và giấu ta khỏi con mắt tìm kiếm của người. Hứa với ta rằng ngươi sẽ thi hành nghĩa vụ một người con tốt, lại gần và đưa ta ra khỏi đây. Đổi lại, ta sẽ giúp người có được mọi thứ.
Chàng tiến gần con nhân sư. Và như có ma thuật kì diệu, Thutmose cảm nhận được rất nhiều điều. Chàng quỳ xuống và thề nguyện với các vị thần:
- Hỡi Harmachis, cha con! Con kính cẩn cầu xin các vị thần Ai Cập vĩ đại là chứng cho lời thề này. Nếu con thành Pharaoh, việc đầu tiên con sẽ giải thoát Harmachis khỏi lớp cát nóng, dựng lên ngôi đền thờ phụng và bên trong có những hòn đá linh thiêng nay con trông thấy!.
Sau đó Thutmose quay trở lại với người hầu, về Memphis.
Nỗ lực nhiều lần, Thutmose đã trở thành Pharaoh, một trong những vị vua vĩ đại. Và chàng đã thực hiện lời thề năm xưa.