Heru Sa Aset được sinh ở châu thổ sông Nile và cậu rất thích nơi này, có thể vì Usir, người cha đã chết của cậu là thần của đám cây cói giấy dày đặc nơi dây. Cậu bé tí xíu nhảy loi choi trên lưng những con hà mã. Cậu túm đuôi các con cá sấu và vừa cười vừa lao đi vun vút dưới nước. Cậu bện những chiếc thuyền bằng thân cây cói giấy và chèo theo những con bồ nông vỗ cánh bay nhộn nhạo. Ban ngày, cậu rủ những con mèo của vùng đầm lầy đến ngủ cùng trên chiếc giường làm bằng cây cói giấy. Vì cũng như lũ mèo, cậu thích hoạt động về đêm.
Điều này có lí do của nó: Cuộc sống luôn đầy bí ẩn. Cậu ngậm ngón tay và nhìn quanh. Cậu thuyết phục nữ thần Nebet Hut dạy cách nhìn trong đêm tối. Như thế cậu có thể bảo vệ mình, chống lại cái gì thì cậu chưa biết, nhưng đó là một năng lực cốt yếu. Hem Sa Aset hình dung về tầm nhìn của mình trong những giới hạn có tầm vóc lịch sử: ánh mắt Hem Sa Aset dữ tợn sắc lẹm như lưỡi dao nhìn qua được cả cái họng mênh mông của thế giới.
Cậu chế tác các công cụ đi săn – mũi giáo, bumerang, cung tên. Nhưng ý tưởng bảo vệ mình, thậm chí có thể là thường xuyên, cứ âm thầm đeo đẳng.
Có thể nói, cậu bé có hai mẹ. Một là mẹ Aset có cặp mắt cảnh giác, người dạy cậu các lề thói theo đó một xã hội có thể vận hành tốt, các luật lệ mà cha cậu ban cho dân. Bà bảo cậu, một cách bí ẩn, cậu cần phải biết những điều đó. Bà mẹ kia là Nebet Hut với đôi mắt buồn, bác gái và bảo mẫu của cậu. Bà dạy cậu biến hình thành một con chim ưng trong khi bà thành một chiếc diều.
Hai mẹ con cùng nhào xuống sa mạc, lượn trên những luồng không khí, săn tìm một cách bí ẩn. Giữa hai bà mẹ ẩn giấu những tạo tác của vũ trụ trong một nỗi sợ hãi mơ hồ.
Khi Heru Sa Aset đã trưởng thành, cậu học được bản chất của nỗi sợ hãi: Bác Set căm ghét cậu, đơn giản chỉ vì cậu là con của cha cậu. Set đã chiếm đoạt ngôi vị của cha cậu. Giờ Aset muốn Heru Sa Aset đòi lại nó.
Heru Sa Aset dũng cảm thách thức Set, cậu đòi lại cái đáng ra mình được hưởng. Tất nhiên Set khước từ. Thế là Heru Sa Aset kêu gọi Pesedjed, hội đồng của các thần. Thần Tehuti thuyết phục Pesedjet ủng hộ Heru Sa Aset. Nhưng Set bác lại rằng thần bảo vệ Ai Cập khỏi các kẻ thù ngoại bang; nếu thần mất ngôi vị, Ai Cập sẽ rơi vào hỗn loạn. Thế là Pesedjet lại có vẻ ủng hộ Set.
Aset nghĩ nàng không thể giữ đúng mực được nữa. Nàng biến thành một thiếu phụ đẹp mê hồn. Aset trá hình bảo với Set rằng nàng là một góa phụ, và một kẻ ngoại bang đã chiếm đoạt đất đai của nàng và đe dọa con nàng. Nàng nhờ thần giúp đỡ.
Bất cứ ai có lí trí thông thường cũng thấy câu chuyện của thiếu phụ mới giống chuyện của Aset làm sao. Nhưng Set lại không có lí trí thông thường. Thiếu phụ rất khêu gợi, mà thần thì máu nóng. Mù quáng trước cạm bẫy, thần tuyên bố kẻ thoái đoạt đó là một tên côn đồ. Thần thề sẽ chiến đấu với hắn và trả lại cho đứa con thứ đáng ra thuộc về cậu.
A ha! Aset liền tiết lộ danh tính thật của nàng. A ha! Cả Pesedjet đã lắng nghe.
A ha, a ha! Giờ thì Set thua rồi; thần đã thừa nhận quá nhiều của mình.
Nhưng Set không chịu. Đánh nhau tất phải xảy ra và kéo dài suốt 80 năm. Set sử dụng sức mạnh tàn bạo theo những cách không còn lời nào để nói, kể cả móc mắt của Heru Sa Aset; nhưng nữ thần Hut Heru, cũng chính là con mắt của Ra, đã lắp lại mắt cho Heru Sa Aset bằng cách rỏ sữa của dải Ngân Hà qua lông mày của cậu. Hem Sa Aset cũng dùng thủ đoạn rất tàn độc. Một lần cậu đồng ý dùng thuyền đấu tay bo với Set. Hai bên đều sử dụng thuyền đá và tìm cách đánh chìm thuyền của nhau. Chiếc thuyền đá của Set chìm ngay. Nhưng thuyền của Heru Sa Aset được làm bằng gỗ tuyết tùng sơn giả màu đá, nên vẫn lướt đi ngang dọc cho đến khi Set điên lên, hóa thành một con hà mã đánh chìm nó. Không còn gì đủ thấp hèn so với những gì các thần đó đã hạ mình.
Rất lâu sau dó, Ra mới nhắn tin cho Usir ở dưới cõi ầm Duat, khẩn cầu thần kết thúc cuộc chiến này. Usir nhắn tin trả lời. Pesedjet tán thành Heru Sa Aset xứng dáng nhận ngôi vị. Set phải chịu thua.
Và thế là Heru Sa Aset mang vương miện đỏ trắng và cai trị cả xứ Ai Cập. Dân chúng trông mong thần sẽ chỉ bảo cho cách săn bắn và võ thuật, vì thần đã trả được cho cha mình mối thù đối với Set, vị thần đáng sợ hơn mọi vị thần.
Trả thù cho cha mình – a! Heru Sa Aset đâu có biết cha mình. Cậu chỉ biết chuỵện về Usir. Giờ cậu cần có mối ràng buộc cha con. Thế là cậu trở thành cầu nối giữa thế giới của người sống và Duat: cậu đưa người chết đến cho Usir. Cha và con cùng nhau làm việc. Xem ra diều đó thật tốt dẹp. Cuối cùng, rốt cục, cảm giác về nỗi sợ hãi từng đeo đẳng Heru Sa Aset suốt đời đã được xua tan.