- Trang chủ >
- Bất hiếu
Ngày xửa ngày xưa, có hai vợ chồng nhà kia đang ngồi ăn trước cửa nhà. Họ sắp sửa ăn một con gà quay thì chợt thấy hình như người cha chồng đến chơi.
Ngôn ngữ ta có câu "Phường chó săn, gà chọi." Đó là ám chỉ mấy người lêu lổng không lo chí thú làm ăn, tối ngày mê say việc đá gà, nuôi chó săn.
Ngày xửa ngày xưa, có hai vợ chồng nhà nọ sinh được ba người con trai, họ rất chao chỉ làm ăn. Hai vợ chồng nuôi con cũng rất chăm chút. Từ lâu, tay họ làm ra rất nhiều tiền của, ruộng vườn, nhưng có miếng gì cũng nhịn ăn để dành, những mong gây dựng cho mỗi con một cơ nghiệp riêng. Cho đến ngày cưới vợ cho đứa thứ ba xong, chồng bảo vợ:
Ngày xưa, có một cậu bé được mẹ nuông chiều từ nhỏ nên rất nghịch và ham chơi. Một lần, vì tật ham chơi quá nên mẹ cậu phải mắng một trận, cậu đã không biết nghe lời lại còn vùng vằng bỏ đi.
Mãi đến nay, nhiều bà mẹ khi nổi giận đã không tiếc lời mắng nhiếc con cái trong nhà:
- Mày là con ranh, con lộn!
Hoặc là:
- Đồ con ranh, con sát!
Ngày xửa ngày xưa ở một làng kia có một gia đình nghèo khó. Nhà có bốn người: hai vợ chồng, đứa con trai nhỏ tuổi và ông bố chồng đã già. Năm tháng ròng rã, ông bố phải làm lụng vất vả, giờ đây đã quá già yếu không còn cất nhắc được việc gì. Vì vậy ông phải hoàn toàn sống dựa vào con trai và nàng dâu. Nhưng họ là những kẻ bất hiếu, họ coi ông là một gánh nặng.