Xưa có người đàn bà, chồng chết, một hôm mời những tay thông thái trong làng có chân trong hội "Tư văn" đến làm lễ giúp. Khi dâng đồ lễ thịt cá rất nhiều, trông thích mắt lắm. Có ông "Tư văn" ngó thấy đĩa cá rô ngon lành lẻn cắp ngay một con, giắt vào trong khăn bịt đầu. Vô phúc, lại phải người đàn bà nó trông thấy. Nó mới vừa khóc chồng nó, vừa kể câu rằng:
"Trời mưa, trời gió đã lâu,
Cá rô rạch ngược lên đầu tư văn".
Câu ấy sau thành một câu nói giễu.
Chính tục ngữ, thì có câu rằng:
"Năm nay mưa gió dồi dào
Cá rô rạch ngược lên đầu non cao".