Vợ chồng lão tiều phu nọ có đứa con gái nhan sắc mặn mòi. Vì quá thương con, hai ông bà vào rừng đốn cây, định cất một chái nhà rộng rãi cho con gái ở. Đến rừng ông gặp ba con chó, con màu trắng, con màu vàng, con màu đen đang cắn lộn nhau. Rốt cuộc ba con đều chết, hóa ra một thứ cây lạ, trổ bông đủ màu xanh, trắng, đỏ.
Ông bà lấy làm kỳ lạ, bèn bứng cây nọ đem về trồng ngay trước sân, vài hôm sau cây héo khô lần lần. Ông bà chặt cây, tiện làm chốt gài cửa phòng của đứa con gái.
Dè đâu, hồn của lũ chó lẫn quẩn theo cây chốt nọ. Ban đêm chúng hóa ra hình người, dùng bạo lực để dở trò đồi bại luân lý. Cô gái kêu cứu, nhưng vô hiệu quả. Ông tiều phu chạy đến cũng bị bọn ma chó hớp hồn ngã ra bất tỉnh nhân sự ...
Tháng sau, có cậu học trò đến thăm ông tiều phu, xin ngủ nhờ một đêm. Vợ chồng lão tiều ngờ rằng đó là ma chó hiện hình. Cậu học trò cãi lại và nói:
- Tôi đến đây đẻ trị bọn nó. Tối nay, ông sẽ thấy.
Tối đến bọn ma chó hiện hình, hóa ra ba cậu thư sinh. Cậu học trò nọ cầm dao rượt bọn chúng, chém một cái chân. Nhìn kỹ rõ ràng là chân chó.
Vợ chồng ông tiều phu tạ ơn cậu học trò nọ. Cậu nói:
- Tôi muốn xin cây chốt cửa đó.
Ông tiều phu đồng ý. Cậu học trò dắt cây chốt nọ vào lưng, nghe nói văng vẳng:
- Cậu tha dùm chúng tôi, chúng tôi sẽ đền ơn cậu và hứa từ rày về sau không dám phá khuấy chốn dương gian nữa.
Cậu học trò đồng ý. Bọn ma chó tặng cậu một con ngựa ô chạy rất nhanh. Nhờ con ngựa ấy, sau này cậu về đế đô, được vua chú ý trọng dụng.