Người Nhật từ xưa vốn tin rằng có rất nhiều vị thần trên thế gian. Có thần mang lại may mắn, cũng có cả thần đem đến tai ương. Song Thần đạo Nhật Bản đều tôn thờ các thần (神 – kami) như nhau. Người xưa tin rằng kể cả những vị thần tai ương, nếu chúng ta thờ cúng đàng hoàng thì cũng có lúc sẽ được các vị giúp đỡ.
Qua câu chuyện Thần Nghèo và Thần phúc (貧乏神と福の神) sau đây, chúng ta sẽ hiểu rõ hơn suy nghĩ của người Nhật về thần.
Ngày xửa ngày xưa tại một nơi nọ có cặp vợ chồng nghèo. Họ lương thiện và rất chăm làm nhưng mãi vẫn chưa thoát nghèo được. Dẫu vậy cuộc sống của họ cũng dần dần khá lên.
Một ngày cuối năm, hai vợ chồng nghe như có tiếng khóc trên gác mái. Ngó lên thấy có ai đó đang khóc. Đó chính là thần Nghèo – vị thần vào ở nhà nào sẽ làm cho nhà đó nghèo khó.
Nhưng vì cả hai vợ chồng này đều siêng năng, rốt cuộc sang đầu năm mới thần Phúc sẽ đến nhà họ. Thần Nghèo thấy sắp bị đuổi đi nên buồn khóc.
Hai vợ chồng hiểu ra mình cứ mãi nghèo là do vị thần này đây. Nhưng nhìn ông khóc lóc cũng thấy mủi lòng.
Sang mùng một, thần Phúc đến nhà hai vợ chồng, cố đuổi thần Nghèo đang khóc lóc chống cự đi. Thấy thế, hai vợ chồng không nghĩ gì mà lao vào giúp thần Nghèo, lại còn đuổi thần Phúc đi nữa.
Tin chắc rằng mình được chào đón lắm, thần Phúc rất đỗi kinh ngạc. Ông bối rối một hồi rồi cuối cùng đành miễn cưỡng bỏ đi.
Hai vợ chồng nói "Thần Nghèo cũng là thần. Ông cứ ở lại nhà này". Rồi cùng thần Nghèo đón năm mới. Thế nên hai vợ chồng tiếp tục nghèo lại hoàn nghèo, bù lại họ là đôi vợ chồng hoà thuận nhất trong làng và ở chung với thần Nghèo rất vui vẻ.